Diệp Chi: “…”
Từ bên kia điện thoại, giọng nói của bố mơ mồ truyền tới, âm thanh thật náo nhiệt.
Lâm Mộ Đông khoanh cánh tay lại ngồi trên giường, nửa người phía trên vẫn chưa mặc cái gì.
Hơn hai mươi năm nay, trong trí nhớ của Diệp Chi, bố mẹ cô đều là người ôn hòa dịu dàng. Nhưng dựa vào giác quan sẵn có của bản thân, cô cảm thấy nếu như hiện tại chuyển sang gọi video, ba và mẹ có thể từ bên kia trái đất trực tiếp giết sang chỗ cô.
Cô gái nhỏ há miệng thở dốc, trên mặt vẫn nóng bỏng căng thẳng, cô trả lời một cách ấp úng, nhanh tay nhanh mắt ôm lấy bộ quần áo đang xếp bên kia đưa tới trước người Lâm Mộ Đông.
Cô rất luống cuống, nên hành động tay chân cũng lúng ta lúng túng, làm sao mà nhấc lên bộ đồ nào cũng không phải, gấp gáp đến mức hai bên lỗ tai cũng nóng theo.
May là lúc này Lâm Mộ Đông đã tỉnh táo hơn trước, anh hiểu rõ lí do Diệp Chi dùng quần áo khoác lên người anh, hẳn là cô muốn anh mặc bộ đồ vào nhanh lên, anh đứng dậy ôm lấy cô gái bé nhỏ đang cố gắng di chuyển một cách rối rắm, vuốt nhẹ đầu cô tỏ ý an tâm, anh tự mặc quần áo vào.
Khi mà quần áo vừa mới mặc xong, trên điện thoại đã hiện lên thông báo mẹ Diệp xin gọi video.
Sắc mặt Diệp Chi vẫn đang hoảng hốt chưa lấy lại tinh thần, khuôn mặt có chút trắng bệch, cô quay đầu lại liên tục để xác nhận xem còn có tình huống gì khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-danh-het-cho-em/1031752/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.