Ánh mắt của Diệp Chi sáng lấp lánh, cô xoay qua ngồi lên đùi của Lâm Mộ Đông, một ngụm hơi nói cho anh nghe về lời mới vừa mới gửi đến của phòng thực nghiệm.
Lâm Mộ Đông khẽ cúi thấp đầu, một tay luồn ra sau lưng của cô.
Cô gái nhỏ một khi nói đến chuyện chuyên ngành, liền quên hết những chuyện khác, thao thao bất tuyệt mà nói về những từ ngữ chuyên ngành. Cô vừa chăm chú vẽ vời trên cổ tay của bản thân mình, vừa thành thục lưu loát mà kể cho anh nghe về tình trạng của người bệnh nhân kia.
Một đoạn cổ tay nhỏ nương theo động tác của cô mà lộ ra khỏi tay áo, nhỏ nhắn trắng nộn, bừng sáng trước mặt của anh.
Lâm Mộ Đông ngồi nghe cô nói, bàn tay rảnh rỗi giơ lên, phủ ở sau đầu của cô, chậm rãi xoa vò.
Cô nói vừa nhanh vừa trôi chảy, có những từ anh nghe hiểu, có những từ anh nghe không hiểu, gần như không cần xem tư liệu trên điện thoại, hành văn liền mạch lưu loát mà kể cho anh nghe, cô phân tích tình trạng chấn thương của bệnh nhân ấy và mức độ khó dễ trong việc xử lý.
Vừa nhìn thì biết đã bỏ ra không ít cực khổ.
Vào thời điểm nói đến những điều này, trong đôi mắt của Diệp Chi sẽ bừng lên tia sáng vô cùng chói lọi.
Lâm Mộ Đông nhìn vào ánh mắt của cô, một chút cũng không vì những từ ngữ y học xa lạ khó hiểu này mà mất kiên nhẫn, anh vẫn an tĩnh mà nghiêm túc lắng nghe.
“ Kế hoạch ở trước mắt là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-danh-het-cho-em/1031747/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.