Hô hấp của Lâm Mộ Đông đột ngột đình trệ lại.
Ánh mắt của anh trầm xuống, có cảm xúc không thể tự khống chế đang dâng lên cuồn cuộn ngất trời, nhưng không có sự tàn bạo sắc bén dọa người như mọi khi nữa.
Anh thậm chí còn không chút do dự, một tay luồn ra sau lưng cô, gắt gao siết chặt cổ tay, trước khi Diệp Chi phản ứng trở lại, anh đã túm lấy khuỷu chân của cô, cuốn lấy ôm cô lên.
Trông như còn nán lại lâu thêm chút nữa, cô gái nhỏ sẽ lạch bạch ngã xuống, sau đó âm thầm, im hơi lặng tiếng mà biến mất vậy.
Lâm Mộ Đông hung hăng siết chặt lòng bàn tay, cổ họng khàn đặc:”Diệp đội y……..”
Anh vẫn sợ cô sẽ chạy mất, một tay luồn ra sau lưng cô, ngước mắt lên, tầm mắt anh rơi ở trên người cô.
Diệp đội y chớp chớp mắt ngẩng đầu lên.
Cả người cô bị anh bồng lên, độ cao đột nhiên tăng lên một khúc lớn.
Cô gái nhỏ rất ít khi có thể tiếp xúc đến không khí ở một độ cao như thế này, cô hưng phấn không thôi, đôi mắt sáng lấp la lấp lánh, một chút bất an căng thẳng cũng không có.
Cô còn đang vui vui vẻ vẻ mà duỗi cánh tay ra, muốn để anh ôm vững hơn một chút.
Lâm Mộ Đông khép mắt lại, siết chặt cánh tay.
Trước ngực mềm mại như bông, vừa ấm áp lại vừa sạch sẽ.
Giống như một đám mây tình cờ lướt qua cơn ác mộng, rồi dừng ở trước mặt anh, chắn đi những cơn gió lạnh lẽo, bao bọc lấy anh vô cùng lợi hại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-danh-het-cho-em/1031734/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.