Vì bị thương nên mụ mụ giúp ta xin nghỉ học ở trường để ta ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày. 
Ăn xong điểm tâm, ba ba mụ mụ đều đi làm cả, ta một mình nằm ở trên giường nhàm chán xem họa báo. 
"Trường Cung, Trường Cung, ngươi có ở nhà không, mau mở cửa cho ta với." 
"Ai vậy? đến sớm thế." 
"Ta đây, Áo Đức đây. Đến cả tiếng ta cũng không nhận ra à." 
"Áo Đực ngươi sao lại đến đây." Ta vừa nói vừa chạy ra mở cửa. 
"Trường Cung, nghe nói ngươi bị thương, thế nào đã khỏi chưa?" 
"Tốt hơn rồi, ngày hôm qua thật đen, không biết sao mà ta có thể qua được nữa, ngươi nói xem, sao ở gần thôn chúng ta lại xuất hiện ma thú nhỉ!" 
"Ai biết được, đây là Tuyết Linh Đan ta trộm ở chỗ ba ra đấy, nửa ngày mới được." 
"A, ngươi đem bảo bối của ba trộm ra cho ta á? Tuyết Linh đan đúng là bảo bối của thôn trưởng, chính là ông nội của Áo Đức nhiều năm mới luyện chế được, đối với hỏa độc rất có hiệu nghiệm. 
"Không cần đâu, Áo Đức, cám ơn, ta cũng sắp khỏi rồi không cần lãng phí linh đan này." 
"Thôi, thôi không cần khách khí nữa, mau ăn đi, chờ ngươi khỏe hẳn ta còn muốn luận bàn ma pháp với ngươi nữa đấy." 
"Áo Đức, cám ơn ngươi." ta hai mắt đều hồng cả, đem linh đan ăn vào. Một cảm giác thanh lương thấm tới toàn thân ta, cảm giác thoải mái hơn nhiều. 
"Cảm ơn cái gì. Ai khiến ngươi là lão đại của ta đây, từ nay về sau còn phải nhìn ngươi ni, về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-chi-tu/76430/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.