-Phi Vũ, ta phải đi làm một chuyện rất nguy hiểm, ngươi đi theo ta thì không tốt.
-Ta không sợ nguy hiểm, sư phó, người cho ta theo đi, vừa rồi người đánh lui truy binh thật là uy phong! Sư phó, người năm nay bao nhiêu tuổi?
Ta gãi gãi đầu, nói:
-Ta hai mươi mấy tuổi, ngươi hỏi làm gì?
Phi Vũ cười hắc hắc, nói:
-Sư phó, người mới hai mươi mấy tuổi đã đạt thành tựu như vậy, nhất định là có bí kíp, đúng không, người dạy ta đi. Người chắc xem ta là người ngoài, hay là ta làm lão bà người, như vậy người có thể dạy ta rồi.
Ta bị nàng làm cho hoảng sợ, cuống quít khoát tay nói:
-Không, không, vậy sao được, ta đã có thê tử rồi.
Dung nhan tuyệt mỹ của Mộc Tử hiện lên trước mắt ta, trong lòng ta không khỏi nóng lên.
Phi Vũ hừ một tiếng, nói:
-Ngươi gạt người, ngươi chính là chán ghét ta. Ngươi đi đi không cần lo cho ta, hừ.
Nói đoạn, nàng ôm Tiểu Vũ mao của mình, ngồi trên mặt đất bộc lộ tính tình tiểu thư.
Ta thở dài một tiếng, nói:
-Phi Vũ, ta không phải chán ghét ngươi, ta không phải là người xứng đáng với ngươi, ta để ngươi xem chân diện mục của ta được không.
Đôi mắt Phi Vũ sáng ngời, ngước đầu nhìn về phía ta, nói:
-Hảo a! Ngươi mau cho ta xem.
Ta than thầm trong lòng, chậm rãi tháo mặt na xuống.
http://4vn/forum/showthread.php?p=153098#post153098
-A.
Phi Vũ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân thể đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-chi-tu/3158920/quyen-11-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.