Hắn muốn giúp ta ? Có chuyện đơn giản vậy sao , ta trong lòng ngầm cảnh giác , nói :
-Có lẽ không cần hỗ trợ , chuyện của ta không phải là ai cũng có thể giúp được.
Khoa Nhĩ – Lam Địch nói :
-Với ma pháp cao thâm của huynh đài như thế , nếu chỉ ở một tòa thành nhỏ này thật quá ủy khuất , tên ta là Khoa Nhĩ – Lam Địch , trong quân đội hiện tại đảm nhận chức Vạn phu trưởng , nếu ngươi đồng ý ta có thể tiến cử ngươi vào quân đội , 2 chúng ta cùng cố gắng sau này sẽ có tương lai tươi sáng .
Ta ngây ra một lát , nhất thời cảm thấy buồn cười , ta cũng không thể nghĩ tới là hắn công nhiên mời ta gia nhập quân đội . Xem ra tên Khoa Nhĩ – Lam Địch này hoàn toàn không có ác ý gì , ta trấn tĩnh lại , mỉm cười nói :
-Muốn mời ta gia nhập quân đội hay sao ? Vậy ngươi có thể cho ta chức gì ?
Khoa Nhĩ – Lam Địch trong ánh mắt hiện rõ vẻ vui mừng , nói :
-Ta vốn là phó tướng thủ hạ của Phong Hào đại nhân . Phong Hào đại nhân hẳn ngươi cũng từng biết đến .
Ta gật đầu , nói :
-Đương nhiên ta biết , ông ta là Đại Nguyên soái của Đạt Lộ vương quốc mà .
Khoa Nhĩ – Lam Địch buồn bã nói :
-Đó là chuyện trước kia thôi , bây giờ Phong Hào đại nhân vì xảy ra biến cố tại pháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-chi-tu/3158887/quyen-11-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.