Mộc Tử nhìn mọi người xung quanh, thấy ánh mắt của cả đội đều tập trung vào nàng chờ đợi liền nói tiếp :
-Chúng ta chỉ cần khống chế nhân số ở một phạm vi nhất định cứ duy trì như vậy hẳn là không vấn đề gì. Như vậy dù có qua một thời gian dài nữa mọi người vẫn có thể cùng sống với nhau, có thể sẽ không bao giờ phải phân ly nữa, đó cũng là một kết quả tốt nhất.
Đương nhiên, sau khi yêu vương bị tiêu diệt, ai muốn rời đi chúng ta nhất định sẽ chuẩn bị một số tiền để tặng cho người ta làm vốn, những ai muốn lưu lại có thể theo như lời ta nói mà tạo thành một cái thần chi thôn lạc mới. Đó mới chỉ là những ý nghĩ sơ lược mà ta vừa nghĩ đến, còn những chi tiết cụ thể cần tất cả mọi người cùng thương lượng, ta nói hết rồi mọi người đừng cười chê.
Nói xong Mộc Tử lại lùi về bên cạnh ta.
Chiến Hổ cười vang nói :
-Đệ muội, ngươi khách khí cái gì, có cái gì đáng cười đâu, phương pháp mà ngươi nói rất tốt ! Ta đồng ý, đợi sau khi trở về chúng ta hãy cùng thương lượng với mấy vị trưởng lão nữa, mọi người thấy thế nào ?
Tu Ti mỉm cười nói :
-Mộc Tử không hổ là công chúa của Ma tộc, ý tưởng rất táo bạo nhưng rất hiện thực, ta cũng hoàn toàn đồng ý.
Trong lòng ta mừng thầm, rõ ràng khoảng cách giữa Mộc Tử với mọi người sau cuộc nói chuyện vừa rồi đã rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-chi-tu/3158874/quyen-11-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.