Trong mắt Bỉ Mông Vương thoáng qua một tia kính ý, khách khí nói:
-Nguyên lai là công chúa điện hạ, Sâm Ti có lý rồi. Ma Hoàng bệ hạ là người ta bội phục nhất, đã quá lâu rồi không gặp lão nhân gia.
Mộc Tử khom người nói:
-Ngài không cần khách khí, phụ thân từng nói, nếu so sánh sức mạnh, thì ở đại lục tuyệt đối tính ngài là đệ nhất, lão nhân gia ông ấy cũng vọng trần mạc cập (nghĩa là muốn nhìn hạt bụi do người trước chạy tạo ra mà cũng không được. Chỉ có rớt lại đằng sau rất xa).
Cuối cùng thì thú nhân đầu óc giản đơn, được Mộc Tử tâng bốc như vậy, ha ha cười lớn nói:
-Công chúa quá khen rồi, công chúa lần này đến tiền tuyến có việc gì không?
Tu Vũ nói:
-Ôi……, là thế này, ngươi hẳn còn nhớ truyền thuyết vài ngàn năm trước?
Bỉ Mông Vương nghĩ một chút rồi nói:
-Ngươi nói về thần yêu đại chiến sao?
Tu Vũ gật đầu nói:
-Đúng, lần này công chúa đến đây chủ yếu là cùng nhân tộc hòa đàm.
Bỉ Mông Vương nghe xong câu này, nhảy lên rồi đứng dậy, gầm lên nói:
-Hòa đàm, vì sao cần hòa đàm, chúng ta tuyệt không hòa đàm cùng nhân loại, vì lần chiến tranh này, Lam Vũ đế quốc chúng ta không biết đã chuẩn bị bao lâu, mà cái loại đầu voi đuôi chuột này, ta không làm.
Tu Vũ nhíu mày nói:
-Lão đệ, trước tiên ngươi ngồi xuống, nghe ta nói cho xong đã.
Nhìn Bỉ Mông Vương sau khi giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-chi-tu/3158832/quyen-10-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.