Tiếng của Ma Hoàng truyền tới:
Tốt rồi, con rồng của ngươi cũng đã đi rồi, chịu đầu hàng chưa?
Kiếm Sơn rút thanh trường kiếm ra va nói:
chúng ta tuyệt đối không đầu hàng, cùng lắm thì ngươi giết ta thôi.
Ta dùng tay ngăn hắn lại, truyền âm nói:
-Đừng có hy sinh một cách oan uổng… trước tiên tạm đầu hàng rồi tính sau.
Ngoài miệng lại nói :
-Kiếm Sơn, chúng ta nói chuyện phải biết giữ lời, đã thua người ta, phải đầu hàng thôi.
Kiếm Sơn nhìn ta với ánh mắt rất phức tạp, hắn thở dài một cái rồi ném trường kiếm xuống đất.
Ma Hoáng ha ha cười to nói:
-Trói tất cả bọn họ lại cho ta. Đem nhốt vào trong Ma lao tầng cuối.
Sau khi chúng ta đều bị trói lại, hắn đi lại bên chúng ta vỗ vai mỗi người một cái. Kiếm Sơn bọn họ còn đỡ, chỉ là đấu khí bị phong ấn ở trong cơ thể. Còn ta thì thật là khổ. Tay Ma Hoàng phát ra một cỗ năng lượng hắc ám, nhất thời trong cơ thể ta còn sót lại một ít năng lượng quang hệ, hai nguồn năng lượng kịch liệt xung đột lẫn nhau, ta kêu lên một tiếng thảm thiết ngã trên mặt đất.
Ma Hoàng lại càng hoảng sợ, suy nghĩ một chút mới chợt hiểu ra, từ trên người ta thu hồi lại bảy thành năng lượng hắc ám. Rồi quay sang Khách Luân Đa nói:
-Kêu thủ hạ của ngươi trông coi bọn chúng cho tốt. Lần này ngươi lập được đại công, ta nhất định sẽ cho ngươi cùng Mộc Tử thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-chi-tu/3158745/quyen-9-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.