Ta nói : "Khả Trát thúc thúc, ta cũng không cầu ngài tha thứ ta mà chỉ mong ngài giải thoát cho ta đi, ta biết, ta đã phạm trọng tội . Địch sư phụ thế nào rồi ?"
Qua nửa ngày, Khả Trát mới lên tiếng : "Ngươi cứu mạng ta một lần, lại giúp ta đoạt được ngôi vị hoàng đế, còn có nhiều người bảo vệ ngươi như vậy, làm sao ta giết ngươi được, nhưng lần này ngươi phạm phải trọng tội, bây giờ chỉ có thể đem ngươi nhốt ở chỗ này, nếu cần cái gì ngươi cứ nói với nữ tử kia, ngoại trừ không thể thả ngươi đi ra ngoài, còn đâu, ta đều có thể tận lực thỏa măn ngươi. Bởi vì ngươi quá mạnh mẽ nên ta đã để cho bọn họ phong ấn ma pháp của ngươi, còn cho ngươi ăn Nhuyễn cốt tán, đảm bảo ngươi không có khả năng chạy trốn. Có lẽ, nhiều năm sau khi Mã Khắc kế thừa vị trí của ta, sẽ thả ngươi ra. Địch viện trưởng hẳn là không có gì đại ngại, chỉ là có chút nộ khí công tâm thôi, ở trong lòng lão ngươi là hy vọng của lão, cũng là niềm kiêu hãnh của lão, nhưng còn bây giờ thì sao, ngươi nhìn lại ngươi xem, vì tư tình nhi nữ mà bỏ qua tất cả. Đây là mật thất dưới thân vương phủ của ta, ngoại trừ ta, không có ai biết nơi này, hơn nữa, phía trên còn có trọng binh trấn giữ. Ta không muốn để những người quen ngươi đến thăm ngươi, ta sẽ không tái phạm sai lầm như trước, ngươi cứ ở đây đi."
Trách sao ta không thể cử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-chi-tu/3158671/quyen-7-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.