Ta dần từ khiếp sợ tỉnh táo lại, thì thầm nói:
-Thì ra chính là ngươi.
Mộc Tử thấy ta vẫn còn đang ngẩn người, hiển nhiên là không có cách tiếp nhận sự thật ngay lập tức, nàng dụng hai tay giữ lấy mặt ta, hơi kiễng mũi chân, đôi môi đỏ mọng kiều diễm khẽ tro cho ta một nụ hôn.
Hương thơm quen thuộc của Mộc Tử trong nháy mắt xâm nhập toàn thân ta, ta cũng ôm chặt lấy nàng, hết lòng đáp lại.
Mộc Tử nằm ở trong lòng ngực ta, hỏi nhỏ:
- Bây giờ, huynh có tin muội là Mộc Tử nữa hay không?
Ta còn có thể không tin sao? Hình dáng có thể thay đổi nhưng cảm giác quen thuộc hoàn toàn không hề thay đổi, thân hình nàng vẫn mềm mại như cũ, hương thơm của nàng vẫn như cũ khiến ta mê say. Có ai vì lão bà của mình trở nên đẹp hơn mà mất hứng không? Tình yêu trong lòng ta với Mộc Tử càng tăng. Ta giữ lấy thân thể mềm mại trong tay, ôm nàng ngồi xuống, ta nhẹ nhàng hôn lên trán nàng vừa nói:
- Kể đi, huynh muốn nghe chuyện của muội.
Mộc Tử nói:
- Trước khi muội bắt đầu kể, huynh có thể nói cho muội biết hay không, tại sao biết muội là Ma tộc mà vẫn còn muốn cứu muội, chẳng lẽ một điểm lưu luyến quyền lực mà huynh cũng không có sao?
Ta khẽ cười, nói:
- Huynh thì làm gì có cái gì quyền vị, cho dù có, đối với huynh mà nói cũng không sao cả, kỳ thật, huynh không giống với những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-chi-tu/3158666/quyen-7-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.