Ta vừa ra khỏi hoàng gia huấn luyện tràng đã thấy Mã Khắc đang đợi ta rồi.
"Lão Đại, làm gì mà lâu đến nửa ngày vậy, đại tế tự nói cái gì với ngươi vậy? ."
Ta nắm lấy bả vai Mã Khắc rồi ra vẻ suýt ngất: "Ta suýt bị lão già kia hỏi đến chết mất, cứ nói qua nói lại một hồi đau hết cả đầu, à mà ngươi đừng hỏi lão nói gì vì đại tế tự không cho ta nói với bất kì ai. Cũng không có vấn đề gì trọng yếu đâu. Đúng rồi, ngươi đợi ta ở đây làm gì?"
Mã Khắc cười nói: "Đi ăn mừng đi, ta chưa bao giờ thấy phụ thân ta vui như vậy, giống như trẻ con vậy, các vị sư phụ đã cùng phụ thân ta về vương phủ rồi, chúng ta cũng mau đi đi."
Đúng vậy, có thể kế thừa một quốc gia, đối với thế nhân ai có thể không vui cơ chứ ?
"Hảo a, đi thôi, có phải là có rất nhiều món ngon không ?"
"Đương nhiên rồi, khẳng định đủ cho ngươi ăn, lão Đại, vừa nói tới ăn mà mắt đã sáng lên."
"Mắt ta sáng lên, còn mắt ngươi thì không chắc, à ta gọi thêm một người cùng đi được không?"
Mã Khắc kinh ngạc hỏi: "Ăn nhiều hơn ngươi, ngươi gọi ai, ai có thể ăn nhiều hơn ngươi được nữa? Vậy không phải là ăn hết nhà ta sao, ha ha."
Ta đập hắn 1 phát vừa nói: "Không phải lừa ngươi đâu ,Ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ a a, là Mộc Tử, bây giờ ta đang theo đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-chi-tu/3158561/quyen-4-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.