Đây là biện pháp tốt nhất ta nghĩ ra, nàng không phải nói ta phi lễ nàng sao? Trước hết tiến công trái tim của nàng, sau đó đả kích nàng, hắc hắc. Chủ ý này không tồi chứ.
Mộc tử thấy ta đột nhiên viết thư tỏ tình, không dám quay đầu nhìn ta, trong chốc lát, trên mặt dần bình thường trở lại, quay đầu lại nói với ta: "nhàm chán, ngươi đừng hòng lừa ta." Vò nát bức thư đang cầm trong tay rồi trả lại cho ta. Việc này ta đã sớm dự kiến tới , ấn tượng bất lương của ta đối với nàng làm sao dễ phai được. Không vội, sớm muộn gì ta cũng sẽ cho ngươi biết tay.
Ta cúi đầu, ra vẻ rất thương tâm, đem bức thư tình cẩn thận cất đi. Sau đó một câu nói cũng không nói, nhìn chằm chằm lên bảng đen. Trong lòng vạch ra kế hoạch như thế nào mới có thể làm Mộc Tử cảm động, thực hiện kế hoạch trả thù của mình.
Mộc tử nhìn ta, trong mắt tràn ngập thần sắc phức tạp.
Chuông hết giờ vừa kêu, ta cũng không quay đầu lại mà đi luôn. Không biết hành động của ta vừa rồi có làm tổn thương nàng không, thôi mặc kệ, đi tìm Mã Khắc trước, tiểu tử này còn chưa có nói cho ta biết thân phận của hắn.
Mới vừa đi hai bước thì gặp ngay Mã Khắc đang đâm đầu tới , hắn cũng tới tìm ta .
Ta vừa kéo hắn đi vừa nói: "ta đang định đi tìm ngươi. Đi thôi, đi ăn cơm, sau đó về túc xá nghỉ ngơi, buổi chiều lại tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-chi-tu/3158536/quyen-4-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.