Đã tới lúc li khai khỏi nơi đây rồi, học viện là ngôi nhà thứ hai của ta, ta thật sự bỏ không được. Ta lưu luyền nhìn lại từng căn phòng học, tại sao thời gian lại trôi nhanh như vậy? nó khiến ta vội vàng mà tới rồi lại vội vàng đuổi ta đi.
Địch sư phụ thấy ta lưu luyến không thôi thì thở dài: "Đã tới lúc rồi, con còn có thể trở về mà, ta tin rằng khi con trở về cũng sẽ đem theo càng nhiều huy hoàng cho học viện cũng là cho ta. Con đã là đại hài tử rồi không nên giống như nữ nhân như vậy được, đi thôi."
Ta nặng nề, chậm chạp lê bước đi tới cửa học viện, ta quay đầu lại nhìn tấm biển cứng rắn tạc bằng đá hoa cương ghi hàng chữ lớn - Hoàng Gia trung cấp ma pháp học viện. Ánh mắt ta lại một lần nữa ươn ướt.
"Lão đại, chờ một chút, ta tới tiễn ngươi đây." Mã Khắc thở gấp chạy tới. Vốn ta hôm nay muốn ra đi mà không thông tri cho hắn vì ta không muốn nghĩ tới tràng diện khó chịu kia nữa.
"Sao không nói cho ta đã đi vậy a, thật không nghĩa khí chút nào." Trên mặt Mã Khắc chẳng biết đang biểu thị vẻ mặt là khóc hay là cười nữa. "Cái này tặng cho ngươi, ta sẽ ở cao cấp ma pháp học viện chờ ngươi đấy. Chúng ta sẽ còn phải tiếp tục học tập nữa." Nói đoạn, Mã Khắc lấy trong lòng ra một thanh chủy thủ. Nhìn vẻ bên ngoài thì nó rất hoa lệ, trên vỏ đao khảo các loại bảo thạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-chi-tu/3158449/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.