Ta một đường chạy thẳng tới kí túc xá. Mấy gã đồng phòng đều không có mặt, phỏng chừng đã lên đường về nhà rồi! Ta thu thập mọi thứ của mình rất nhanh, ta cũng muốn về nhà a.
Thu thập xong mọi thứ, ta đi tới bên tường, Mã Khắc vẫn còn chưa đi, thương thế của hắn chưa lành hẳn.
Thấy ta tiến tới, Mã Khắc từ trên giường ngồi dậy. "Lão đại, ngươi đã về rồi à, thế nào, thân thể đã khôi phục hẳn chưa?"
"Đã khỏi hẳn rồi, còn ngươi thế nào, ta đang chuẩn bị về nhà đây."
Mã Khắc bắt tay ta nói: "Không có vấn đề gì cả, ta sẽ tốt thôi, ngươi nếu không tới đây thì chắc ta cũng đã đi rồi đấy!"
"Thế học kỳ sau gặp lại, ta phải đi đây, ta chợt thấy nhớ nhà quá."
"Ngươi chờ ta một chút, ta đi thu thập vài thứ rồi ta với ngươi cùng đi."
Nói đoạn Mã Khắc quơ lấy vài đồ đạc rồi cùng với ta đi ra ngoài túc xá.
"Mã Khắc, Hải Nhật có qua đây không?" Dù sao ta vẫn chưa thực hiện lời hứa khiêu chiến với hắn mà.
"Đã qua rồi, hắn hỏi thương thế của ngươi ra sao. Hắn cũng nói ngươi rất lợi hại phỏng chừng hắn cũng không nắm chắc thắng được ngươi nữa. Về sau vẫn còn cơ hội mà, không cần tiếc làm gì cả. Lần này biểu hiện của ngươi đã rất tốt rồi."
"Ha ha, chờ hết năm học sẽ còn cơ hội tái khiêu chiến với hắn nữa."
Đã tới cửa học viện, thời khắc chia tay cũng tới, "Bảo Trọng" ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-chi-tu/3158441/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.