Chương trước
Chương sau
Rốt cục cũng giành được thắng lợi rồi, ta thả ngay mông mình xuống dưới sàn đấu.

Hai gã cùng phòng và Lục Mao xông lên trên đài ôm chầm lấy ta. "Lão đại, ngươi thắng rồi, ngươi đoạt quán quân rồi."

Ta mệt nhọc liếc mắt sang nhìn bọn chúng: "Đừng loạn lên nữa, mau buông ta ra, ta mệt quá, muốn ngủ..." Nói chưa hết câu ta liền xỉu luôn. Ma pháp lực của ta đã cạn kiệt hết cả, mà đây là lần đầu tiên dùng lực lượng không phải của mình nên thân thể không chịu nổi khiến ta xỉu luôn.

"Di, ta sao lại ở chỗ Địch sư phụ vậy? " Khi tỉnh lại ta chỉ cảm thấy toàn thân chỗ nào cũng đau, không dụng được chút lực lượng nào cả. Thử ngưng tụ một chút ma pháp lực thì cũng chỉ có thể lấy được từng chút từng chút mà thôi. Tiểu Kim cầu nhỏ tới đáng thương trong cơ thể ta đang chậm chạp vận truyển, giúp ta dần dần khôi phục năng lượng. Xem ra một hai ngày là khôi phục không được rồi.

Trong phòng bây giờ chỉ có mỗi một mình ta, bây giờ không biết là mấy giờ sáng nhỉ là ban ngày.

"két" một tiếng, cửa mở, Địch sư phụ vừa đẩy cửa đi tới gần: "Tỉnh rồi à, cảm thấy thân thể ra sao?"

"Con vẫn đang tự điều trị, chắc là còn phải lâu nữa. À, Địch sư phụ, con sao lại ở chỗ của người vậy a??"

"Ta cũng muốn chờ con tỉnh lại để hỏi con một việc nên đem con tới chỗ này. Ngày đó trong trận chung kết sao con có thể sử dụng được "Phá Ma Phong" vậy?" Địch sư phụ vội vàng hỏi ta.

"A! con cũng không biết nữa, mà Phá Ma Phong là cái gì vậy?" Ta quả thật không biết, ta ngay cả chính mình ngày đó như thế nào thắng cũng còn mơ hồ chứ đừng nói là biết sao lại thế nữa.

"Con sao lại không biết được vậy? Con rõ ràng đã sử dụng nó mà, sao lại có thể không biết?" Địch sư phụ hỏi gấp.

"Người không cần cấp, người cứ từ từ nói, rốt cuộc tại sao lại như thế ạ?" Có cái gì gấp gáp chứ, nhìn hình dáng sư phụ có lẽ cái phá ma phong gì đó rất trọng yếu thì phải.

Nghe thấy ta hỏi, Địch sư phụ cũng biết vội vã là không được nên cũng bình tĩnh trở lại. " Là như thế này, ngày đó ta nhìn thấy con sắp không chịu được, trong khi toàn thân con bị vô định phong ba phong ấn thì trên người con đột nhiên xuất hiện một ma pháp đặc hữu của long tộc - Phá ma phong, cụ thể hình thái cũng chính là vầng sáng kim sắc."

"Vầng sáng kim sắc ạ? Ta ngẫm lại." Ta cố gắng hồi tưởng lại tình huống lúc đó. "Dường như là có một vầng sáng kim sắc thì phải. Vô định phong ba của Hải Thủy gặp phải nó hình như đã bị phá giải, nhưng mà con cũng không biết tại sao lại thế nữa, cái này trọng yếu vậy sao ạ?"

"Đuơng nhiên là rất trọng yếu rồi, phi thường trọng yếu. Con có biết không, vầng sáng kim sắc mà con dùng chính là ma pháp đặc hữu của long tộc, chỉ có long tộc cao cấp mới có thể sử dụng. Cho tới bây giờ chưa nghe thấy trong nhân loại có người dùng được Phá Ma Phong của Long tộc cả. Con thử nghĩ lại xem, có phải con cùng long tộc lập một loại khế ước nào đó không."

"Không có a, con chỉ có mỗi Tiểu Kim, không cùng với sinh vật nào lập khế ước cả. A! đúng rồi, Tiểu Kim." Ánh mắt ta sáng ngời. Tiểu Kim hôm đó không hiểu vì sao xao động khiến ta cảm thấy vô cùng đau đầu, sau đó trên người xuất hiện vầng sáng kim sắc. Khẳng định là có quan hệ với Tiểu Kim rồi.

"Tiểu Kim làm sao vậy?" Địch sư phụ vội hỏi.

Ta nhất nhất đem tình hình lúc đấy nói lại một lần.

Địch sư phụ trầm ngâm một chút. "Nhìn như thế, chẳng lẽ Tiểu Kim không phải là Xà mà là..."

Ta và Địch sư phụ cùng liếc mắt nhìn nhau, hai miệng đồng thanh nói "Long", Tiểu Kim là "Long", chẳng lẽ lại thế sao???

"Mau, con thử triệu hoán Tiểu Kim đến xem." Ta cũng muốn xem Tiểu Kim có phải là Long hay khong, hơn nữa cũng đã lâu không để nó đi ra ngoài rồi. Không biết có gì biến hóa không nên Địch sư phụ vội bày ra một kết giới trong phòng, còn ta bắt đầu ngâm xướng.: "Bằng hữu Tiểu Kim của ta, hãy xuất hiện." Theo chú ngữ đơn giản của ta, một đạo bạch quang hiện lên, Tiểu Kim xuất hiện.

Tiểu Kim so với hồi trước ta nhìn thấy nó đã lớn lên không ít, nhưng mà hình dáng còn hơi yếu ớt, thông qua tâm linh trao đổi ta biết vì trong trận đấu nó đã hao phí khá nhiều ma pháp lực, tới bây giờ cũng chưa có khôi phục lại. Hai cái sừng của nó cũng dài hơn một chút, dải kim sắc dải từ đỉnh đầu xuống tới tận duôi, trên lưng hai khối thịt cũng lớn hơn, dài hơn. Cơ hồ đã chiếm cả nửa thân thể của nó rồi. Bên dưới bụng mỗi bên có 5 cái cục thịt cũng dài hơn trước không ít.

"Nó đã lớn thế này rồi sao?" Địch sư phụ còn chưa nhìn thấy Tiểu Kim từ lúc lớn tới giờ.

"Vâng ạ, từ hồi cùng dùng sinh mạng cộng hưởng tới nay nó lớn rất nhanh, nhưng mà hình như chưa lớn bằng bây giờ. Địch sư phụ, nó đúng là Long sao?"

"Ta cũng không nói được, ta cũng chưa nhìn thấy Rồng, nhưng mà trong ấn tượng của ta Rồng chỉ có hai móng vuốt thôi. Nếu dưới bụng của nó nổi lên chính là móng vuốt thì cũng rất nhiều. Con chờ một chút, ta đi tra sách xem sao, quyển sách kia lâu rồi ta chưa đọc lại."

Nói xong, Địch sư phụ từ trên giá sách lấy ra một quyển sách trông có vẻ rất xưa. Ta nhìn qua một chút, bìa sách là (Long vương chính thức của đại lục ) Xem ra là quyển sách chuyên nói về rồng rồi.

"Ta xem, ta xem..." Địch sư phụ liên tục lật qua các trang sách, ông xem rất nhanh, cơ hồ mỗi tờ chỉ liếc mắt một cái. Đột nhiên, ông dừng lại, nhìn trang sách rồi lại nhìn Tiểu Kim, hình như đang đối chiếu.

"Tìm được rồi ạ? Tiểu Kim chính là Long ạ?" Ta kiễng chân nhìn quyển sách trên tay Địch sư phụ.

"Trường Cung, nếu trong sách nói không sai thì con quả thực bắt được báu vật rồi."

"Trong sách nói thế nào ạ?"

"Con xem này, đây là sách viết." Địch sư phụ đưa sách cho ta rồi ngắm nghía Tiểu Kim giống như đang ngắm nhìn một bảo vật vô giá vậy.

Ta nhận sách, trong sách tả như sau: Đề mục là: Hoàng Tộc của Long - Ngũ Trảo Kim Long giới thiệu: Ngũ Trảo Kim Long là vương giả trong loài Rồng, cũng thường gọi là Long Vương. Mỗi một Long Vương đều là tối cường giả trong loài Rồng. Sở hữu dị thường lực lượng. Ngũ Trảo Kim Long sống rất lâu, ước chừng trên dưới 2 vạn năm, Mỗi khi nó tới 1 vạn 5000 tổi hoặc cảm thấy mạnh sống không thể kéo dài sẽ cùng với mẫu long xinh đẹp nhất trong loài rồng kết hợp. Trải qua 1000 năm mang thai mới sinh được, Ngũ Trảo Kim Long mới này lại phải trải qua 3000 năm nữa mới có thể trở thành chính thức Long Vương, tiếp thụ vị trí thống trị của Long tộc. Vì thế mỗi một Ngũ Trảo Kim Long chính là một Vương Giả thực sự. Ngũ Trảo Kim Long chẳng những công kích vật lý lợi hại dị thường còn am hiểu long ngữ ma pháp long tộc.

"Địch sư phụ, không thể nào, Tiểu Kim lại là Ngũ Trảo Kim Long sao, nếu đúng như thế thì nó phải trải qua 3000 năm mới có thể trưởng thành a. Con mới ấp nó nở, nó bây giờ mới chưa tới 1 tuổi nữa!" Ta nói ra nghi vấn trong lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.