"Mau nói đi, sao lại như thế."
"Chính là thế này, chúng ta ai cũng nghĩ Ác Khắc chắc thắng nhưng mà vừa mới lên trên đài thì nữ sinh lớp D kia liền dùng ngay một thủy hệ ma pháp mà chúng ta chưa ai từng nhìn thấy. Giống như là phong ấn vậy. Ác Khắc bị trùng trùng điệp điệp lam quyển vây quanh, hắn làm thế nào cũng chạy không thoát, nữ sinh lớp D kia rất dễ dàng dùng một thủy đạn đã đánh Ác Khắc ngã xuống luôn. Theo như ta quan sát, Ác Khắc dường như là bị lam quyển kia chế trụ, không phát huy được ma pháp nên mới thua, thua thật là oan uổng."
"Tà thế a!" ta trong lòng cũng không khỏi tự hỏi"
"Trường Cung,ngày mai ngươi nhất định không thể thua đấy, lớp A chúng ta không thể để lớp D qua mặt đoạt quán quân được."
"Các ngươi cứ yên ta ta nhất định sẽ thắng."
Mặc dù ngoài miệng nói như vậy nhưngđối với trong lòng ta cũng không nắm chắc, không được, ta phải mau chóng tìm Địch sư phụ để hỏi mới được.
Ta lấy cớ đi ra ngoài vòng vòng một đoạn rồi tới chỗ của Địch sư phụ. Ông đang xem ma pháp sư, thấy ta tới liền mỉm cười: "Ta biết là khi con biết Ác Khắc thua sẽ tới tìm ta mà."
"Nguời nói xem sao Ác Khắc lại thua như vậy a. Con làm thế nào để không bị bao trụ lại?"
Địch sư phụ thở dài. "Con ngày mai nhận thua đi!". Lời Địch sư phụ như một viên tạc đạn ( nếu có ) bắn trúng vào mông ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-chi-tu/3158434/quyen-2-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.