Chương trước
Chương sau
" Đây là vì con đã lĩnh hội được phương pháp "nén ma pháp", quang nguyên tố bắt đầu cải tạo lại thân thể của con. Hơn nữa biểu hiện sẽ ngày càng rõ ràng. Căn cứ vào thành tích học tập ma pháp khác nhau mà thể hiện ra nhan sắc bề ngoài cũng không giống nhau. Giống như là hỏa hệ là sắc hồng, Thủy hệ là sắc lan, Thổ hệ là sắc hoàng, Phong hệ là sắc xanh. Mà chúng ta nghiên cứu chính là bạch sắc vì vậy khi toàn thân con được bạch quang vây quanh cũng chính là lúc thành công "nén" được toàn bộ ma pháp lực. Mỗi khi có người xuất hiện như thế này sẽ được ma pháp công hội chú ý, hơn nữa sẽ được mời tới trắc thí cấp bậc. Như ta thấy con là người nhỏ nhất đạt tới cấp bậc này, con năm nay mới có 11 tuổi thôi đúng không?" Địch sư phụ vui mừng nói.

"Vâng ạ, Con năm nay 11 tuổi."

Con có biết khi nào sư phụ mới có thể thành công "nén ma pháp lực" không? Là lúc ta hai mươi sáu tuổi. Lúc ấy cả nước đều chấn động. Ngoại trừ xếp đầu Ma Đạo Sư là không gian hệ Đế na Luân thì ta là người nhanh nhất rồi. Đế Na Luân ở 20 tuổi đã hoàn thành đó."

"Con vì sao lại hoàn thành sớm như vậy ạ? Nguyên lai là khó khăn như vậy a.

"Ta cũng không biết rõ. Có thể là vì con đã được quang nguyên tố chấp nhận."

"Phải mất nhiều thời gian mới có thể hoàn toàn "nén" ma pháp lực quang nguyên tố sao?"

"Cái này cũng không nhất định, "nén ma pháp lực' bình thường thì ban đầu sẽ gian nan vô cùng. Phải dựa vào lĩnh ngộ của chính mình vì vậy ta mới không dạy con. Lĩnh ngộ xong từ nay về sau tốc độ sẽ càng nhanh hơn. Nếu con cố gắng thì có thể trong tháng này sẽ có thể hoàn thành."

"Địch sư phụ, con "nén" xong rồi thì từ nay về sau suốt ngày sẽ bị quang nguyên tố vây quanh chẳng phải sẽ thành quái vật sao?" Ta thật không nghĩ bị biến thành quái vật đâu.

"Yên tâm đi, không thể đâu. Chờ con hoàn thành "nén ma pháp lực" thì sẽ trở lại trạng thái bình thường, cũng chính là hình dáng bây giờ. " Địch sư phụ mỉm cười nói.

"A, kia thì tốt. Địch sư phụ con phải tiếp thụ trắc thí của ma pháp công hội sao ạ?"

ĐỊch sư phụ suy nghĩ một chút. "Tốt nhất thì bây giờ chưa nên. Vì trình độ ma pháp của con còn kém quá. Hơn nữa nếu con tiếp thụ trắc thí của ma pháp công hội thì con sẽ trở thành người nổi tiếng của tòan quốc rồi. Thế thì sẽ chết vì mệt đó. Ta hy vọng con luyện tập thật tốt ma pháp. Con phải biết rằng nếu hòan toàn "nén ma pháp lực" thì ma pháp lực của con sẽ gần tiếp cận trình độ ma đạo sĩ rồi. Hài tử 10 tuổi đã đạt tới trình độ này thì sẽ rung động cả nước rồi."

"Vâng, con không muốn sẽ bị nổi tiếng" Nhớ tới tình cảnh lúc trước khi nhập học khảo thí tìm được đệ nhất ta vẫn còn sợ.

" Nhiệm vụ tháng này của con chính là phải tập trung "nén" ma pháp lực, sau này trở lại với bạn học thì cũng đừng cho mọi người biết. Chờ khi nào con hoàn toàn "nén" hết ma pháp lực ta sẽ dạy cho con một ít ma pháp ứng dụng, như thế mới có thể ứng phó được giải đấu hết học kỳ." Địch sư phụ dừng lại một chút nói: "Vốn ta căn bản không nghĩ tới con lại nhanh chóng lĩnh hội phương pháp "nén ma pháp" như vậy. Lại nghĩ ban đầu sẽ dạy con ma pháp ứng dụng trước, không nghĩ được ta chẳng những là ma pháp thiên tài mà ngay cả học sinh của mình cũng lại lợi hại như vậy."

Oa, không thể nào, lại có thể tự đại hơn cả ta nữa, không hổ là sư phụ của ta, một chữ - Phục.

"Sư phụ, thiên tài hình như là con a." Ta thử hỏi dò.

Không nghĩ tới Địch sư phụ lại phản ứng dị thường mãnh liệt: "Cái gì, xú tiểu tử ngươi nếu không phải ta dày công dụ đỗ, cẩn thận dạy ngươi thì ngươi lại lĩnh ngộ nhanh như thế hả. Ngươi, ngươi... thật sự là tức chết ta." Nghe thấy lời của ta vừa nãy hắn lập tức vểnh râu trừng mắt.

"Vâng... là người dạy giỏi, là do người dạy giỏi." Vì cuộc sống của ta về sau ta không thể không nịnh nọt lão nhân gia một chút., không thì lại giống ngày hôm qua giảng cho ta một đống chuyện xửa, có gì hay cơ chứ, hừ.

"Cái này cũng không sai biệt lắm, ngươi từ nay Minh Tư chăm chỉ vào, ta đi trước đây." Nhìn Địch sư phụ dần dần đi xa, ta cũng chẳng biết làm sao, mặc kệ ông í vậy. Ta Minh Tư của ta thôi. Kỳ thật có thể nói Địch sư phụ tốt, tối thiểu ông cũng không có trừng phạt ta, chỉ là bắt ta Minh Tư mà thôi.

Ta khoanh chân ngồi trên giường, tảo trừ tạp niệm đem quang nguyên tố trong cơ thể phân ra làm từng bộ phận nhỏ, chỉ đệ lại một phần nhỏ quang nguyên tố trong đan điền rồi bắt đầu "nén" chúng nó. Ta chậm rãi thả lỏng chính mình, chỉ bằng vào ý thức tinh thần tụ hợp lại quang nguyên tố. Quang nguyên tố dần dần cũng bắt đầu tụ lại thật nhanh, hiệu quả rất tốt a.

Tinh thần lực còn chưa tiêu hao sạch sẽ, lúc gần hết, ta liền thả lỏng một chút quang nguyên tố. Dùng phương pháp cũ khiến chúng nó hội tụ, quả quang cầu so với ngày hôm qua lớn hơn một chút. Tốt rồi, ngủ thôi, mệt chết ta được.

Cứ như vậy, mỗi ngày ngoài ăn cơm, đại tiểu tiện thì chính là phải ngưng tụ quang nguyên tố. Tinh thần lực tiêu hao hết thì lập tức ngủ ( tự động minh tư) chờ lúc tỉnh dậy thì quang nguyên tố đã bổ sung đầy đủ, sau đó lại tiếp tục ngưng tụ...

Quang Cầu càng lúc càng lớn, quang mang bên ngoài thân của ta cũng càng ngày càng mãnh liệt. Địch sư phụ mỗi ngày trong lúc đưa cơm đến đều chỉ đứng nhìn ta, không có quấy rầy ta chút nào. Đối với ta lúc này thì hoàn cảnh tĩnh lặng là tốt nhất.

VÌ ta được quang nguyên tố chấp nhận hơn nữa bất tri bất giác lại có thể lĩnh ngộ chân lý của quang nguyên tố cho nên tốc độ hội tụ ma pháp lực trở nên kinh người.

Rốt cục, thời khắc mấu chốt cũng tới. Quang nguyên tố trong cơ thể ta đã hoàn toàn nén lại thành một cục rắn, bây giờ ta cảm giác chính mình cũng trở thành một phần tử của quang nguyên tố vậy. Cả thân thể dường như đều do quang nguyên tố cấu thành. Quang nguyên tố toàn thân truyền cho ta một cảm giác thư sướng lạ kỳ, ta cảm thấy bọn họ cũng biến hóa rồi.

Quang nguyên tố giống như thể rắn, bắt đầu chầm chậm nhúc nhích, nó vốn cảm giác rất cứng bây giờ cũng từ từ mềm đi, bắt đầu trong cơ thể ta tuần hoàn di chuyển, nhưng màu sắc càng ngày càng sáng hơn, không, không đúng, màu sắc bắt đầu nảy sinh biến hóa rồi. Quang nguyên tố vốn là màu trắng giờ bắt đầu biến thành màu vàng. Nhưng mà thể tích càng ngày càng nhỏ, cuối cùng giống như một dòng sông nhỏ màu vàng di chuyển trong kinh mạch của ta, vòng vo bảy vòng rồi bắt đầu ngưng tụ lại thành một tiểu cầu màu vàng bên trong đan điền.

Nếu bây giờ có người nhìn thấy ta sẽ phát hiện toàn thân ta đang là quang mang màu trắng, sưu một cái tất cả đã chui vào trong thân thể ta.

Ta cảm giác cả người tràn ngập hơi thở ấm áp, ta thử hấp thu quang nguyên tổ từ không trung nhưng thế nào cũng không hút vào được nữa, đây là sao vậy a, chẳng lẽ lại là một "bão hòa" nữa sao?

Ta chẳng những cảm giác mình không giống như cũ nữa mà tiểu kim trong cơ thể ta cũng không giống cũ. Nó hình như cũng cảm thấy biến hóa của quang nguyên tố trong người ta. Từ trong giấc ngủ say tỉnh dậy đã là một tin vui vẻ với ta rồi. Sau đó nó bắt đầu hấp thu quang nguyên tố trong người ta, theo lực hấp thu của nó kim cầu lại trong cơ thể ta tuần hoàn chuyển động. Ta lại có năng lực hội tụ quang nguyên tố rồi. Nguyên lai kim cầu tự thân nó có thể hấp thu năng lượng a!

Tiểu kim hấp thu chính là năng lượng của kim cầu, kim cầu ở trong cơ thể ta tuần hoàn là vì chính nó bổ sung năng lượng
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.