Tình yêu vô cùng kỳ diệu, hai người yêu nhau không gian tình yêu rất lớn, lớn đến nổi có thể bao dung toàn bộ thế giới, nếu không gian tình yêu rất nhỏ, ba người ở chung trong một thế giới, gần như không cách nào thở nổi...... Dạ Thiên Thiên mặc áo ngủ trắng, cầm ảnh chụp bốn người đàn ông nhìn, vẻ mặt tức khắc trắng bệch, đầu ngón tay hơi run rẩy......
Hàn Văn Hạo bình tĩnh nhìn cô......
"Anh nghi ngờ em?" Dạ Thiên Thiên nhìn Hàn Văn Hạo, nước mắt lăn xuống.
Hàn Văn Hạo nhàn nhạt nói: "Không có......"
Dạ Thiên Thiên cắn môi dưới, nước mắt từng dòng, từng dòng chảy xuống môi, có chút oán trách nhìn hắn nói: "Vậy tại sao anh kêu em dậy?"
"Anh muốn nghe chính miệng em chứng thật chuyện này! Dù sao, bây giờ em đang ở bên cạnh anh...... Là người phụ nữ của anh......" Hàn Văn Hạo nhìn Dạ Thiên Thiên nói.
Dạ Thiên Thiên đột nhiên cười, nhào vào lòng Hàn Văn Hạo, đánh một cái lên ngực của hắn, nghẹn ngào nói: "Cám ơn anh".
Hàn Văn Hạo ôm cô, nhìn căn phòng bố trí ưu nhã, nói: "Quen biết em nhiều năm, tính cách của em, anh hiểu rõ mà".
Dạ Thiên Thiên ngẩng đầu, nhớ tới chuyện này, cắn môi dưới, tức giận nói: "Rốt cuộc là ai dám hãm hại em như vậy? Còn dùng vệ sĩ của em?"
Cô không khỏi nghĩ tới Hồ Điệp, ánh mắt của cô sáng lên, Hàn Văn Hạo biết cô đang suy nghĩ gì, nói: "Trước mắt đang khảo tra, không nên ngờ vực vô căn cứ......"
Dạ Thiên Thiên đành phải từ bỏ, vẫn có chút không cam lòng, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-cao-tim-vo-yeu/1750945/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.