"Anh nổi điên sao!! Ai trở về phòng với anh chứ?" Hạ Tuyết tức giận muốn đẩy hắn ra!!
Hàn Văn Hạo nói thẳng: "Vậy thì ở trong này!"
"Cái gì?" Hạ Tuyết ngạc nhiên nhìn hắn!
Hàn Văn Hạo không nói tiếng nào, đột nhiên đè nàng trên ghế sofa, bá đạo hôn lên đôi môi đỏ mọng mềm mại của nàng, thậm chí đầu lưỡi cuồng nhiệt xông vào khoang miệng nàng, quấn quít......
"Ưm...... Không muốn......" Hạ Tuyết nắm tây phục của hắn, vẫn muốn phản kháng nụ hôn của hắn!
Hàn Văn Hạo cởi bỏ áo khoác, gỡ cà vạt, chỉ mặc áo sơ mi trắng bó sát người, thậm chí trong ngực phát ra hơi thở mê người phà về phía Hạ Tuyết......
"Anh đừng như vậy!!" Hạ Tuyết thật không có biện pháp với người này, muốn đẩy hắn ra, nào ngờ nàng bị hắn nắm chặt hai tay đem ra sau lưng hắn, sau đó hắn kéo xuống áo khoác của nàng ra, cách lớp áo mềm mại khẽ vuốt ngực của nàng......
"A......" Hạ Tuyết kêu nhỏ một tiếng, thân thể đột nhiên bị một trận kích thích, làm cho nàng nhịn không được kêu nhỏ, hai tay kéo cổ áo sơ mi của hắn, muốn đẩy hắn ra, hắn tách khỏi nụ hôn, bên tai nàng nói: "Nghe lời nào!"
"Anh...... Anh...... Anh lưu manh!! Chúng ta quan hệ gì chứ? Anh luôn trêu chọc tôi như vậy!!" Hạ Tuyết kêu to lên nhìn khuôn mặt đẹp trai của hắn, lập tức nhớ tới hắn là cha của đứa bé, nàng hoảng hốt ……
"Giống như cô nói! Chúng ta không có quan hệ gì!!!" Hắn vừa nói xong, đã cúi xuống, cách lớp vải mềm mại, cắn xuống ngực nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-cao-tim-vo-yeu/1750928/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.