Ưm…." Hạ Tuyết vừa định mở miệng quát to, lại bị Hàn Văn Hạo nhân cơ hội, giống như bị niệm ma chú, cái lưỡi của hắn xông vào trong khoang miệng của nàng, mút cái lưỡi ngọt lịm của nàng, mạnh mẽ, bá đạo cùng nàng dây dưa......
Hạ Tuyết mặt đỏ lên, người cũng nóng lên, tay nàng vỗ vỗ vào vai của hắn, thậm chí kéo tây phục của hắn...... Có thể là vì nàng phản kháng nhưng hành động tràn ngập mập mờ, hấp dẫn, làm cho Hàn Văn Hạo càng điên cuồng hôn đôi môi đỏ mọng của nàng, thậm trong đầu hắn nhớ tới hình ảnh hôm nay nàng đứng trên mặt hồ băng xoay vòng, khuôn mặt mê người, trong cảnh tuyết bay, nàng cười lên, tươi sáng, động lòng người..... Thanh xuân và sức sống giấu ở thân thể nàng, tỏa ra sự duyên dáng...... Hai tay của hắn đột nhiên dò xuống, ôm chặt eo nhỏ nhắn của nàng, để cho thân thể của nàng sát thân thể hắn, lại cuồng nhiệt hôn......
Hạ Tuyết cảm thấy hắn thật sự vô cùng bá đạo, bá đạo đến nụ hôn kia, nàng cũng biết hắn thích nàng, hắn nhất định thích nàng, nàng lại mệt mỏi, mệt mỏi quá, mệt đến mức thở nặng nề, đón nhận nụ hôn của hắn, hai tay đặt trên lồng ngực của hắn đã thả lỏng, buông xuống bên cạnh, lòng bàn tay thậm chí mềm mại mở ra, cam chịu, cam chịu thôi … nụ hôn của hắn vẫn còn tiếp tục, thậm chí hơi thở gấp gáp, mạnh mẽ, bá đạo, Hạ Tuyết nhắm mắt lại, nước mắt rơi xuống...
Dường như hắn cảm giác được nàng thương tâm, đột nhiên chậm rãi mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-cao-tim-vo-yeu/1750892/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.