Hạ Tuyết ngổn ngang trong lòng giơ tấm thiệp mời thấy bên trong là chú rể và cô dâu mặc áo cưới, quả nhiên là Cẩn Nhu...
Cái gáy của cô phịch một tiếng rung động, kêu to lên một tiếng: “Thật là ngươi sao? Vì cái gì muốn kết hôn? Ngươi vì cái gì muốn kết hôn?”
Ánh mắt Hàn Văn Hạo không thoải mái nhíu lại...
Tả An Na vốn là nhìn Hạ Tuyết liếc mắt một cái, lại yên lặng lui ra ngoài.
Hạ Tuyết cầm tấm thiệp mời, thật sâu dừng ở Cẩn Nhu giữa tấm thiệp mời, mặc áo cưới màu tráng, mang theo đồ trang sức kim cương, một đầu tóc quăn, búi tóc cắm lông chim trắng, vẻ mặt cười nhạt tựa vào bên cạnh người đàn ông 60 tuổi, lại có vẻ nhỏ yếu cùng không hài hòa...
Hốc mắt Hạ Tuyết đỏ lên...
Hàn Văn Hạo nghiêm mặt lạnh, nắm qua thiệp mời... Hạ Tuyết tức giận, cũng nắm chặt thiệp mời kia, một lần nữa nhìn xa xôi...
Hàn Văn Hạo nhướng mày, một lần nữa lấy lại thiệp mời...
“Anh làm gì, tôi muốn nhìn cô ấy thật tốt...” Hạ Tuyết vừa nói xong, tức giận cầm lại thiệp mời, đau lòng nhớ tới lúc hai người mười tám tuổi làm lễ trưởng thành, tay cầm tay ngoắc ngoắc, ưng thuận hứa hẹn, tương lai cùng mặc áo cưới, cùng bước lên thảm đỏ bước vào giáo đường, cùng tuyên đọc lời thề, cùng kết hôn... Cô nhẹ nhàng mà vươn tay, quét ngang Cẩn Nhu kia nhàn nhạt tươi cười, còn có cặp mắt kia, luôn luôn lộ ra rất nhiều nhẫn nại cùng không cam lòng...
Cô khẽ thở dài...
“Cô còn nói không biết lão tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-cao-tim-vo-yeu/1750827/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.