Edit: Tooblue
Xe taxi chậm rãi dừng ở trước bệnh viện……
Hạ Tuyết cắn răng mang giày cao gót, chịu đau, sắc mặt tái nhợt vô lực đi xuống xe, đứng ở trước bệnh viện, nhìn một màu trắng thê lương, hốc mắt của cô rưng rưng, cắn răng cười nói: “Đúng…… Chính là như vậy…… Luôn phải đối mặt …… Lại không rõ ngày nào sẽ chết…… Hiện tại mình còn có thể nhìn thấy mặt tròi, không phải sao? Thế giới này vẫn là của mình……”
Cô đi nhanh vào bệnh viện……
Lầu hai……
“Ngày hôm qua người bệnh vừa mới tới kia, liền như vậy đi rồi sao?” Có cô y tá thực kinh ngạc hỏi.
“Đúng vậy…… Tối hôm qua nửa đêm đi ……”
“Rất đáng tiếc, cô gái kia mới mười tám tuổi thôi……”
“Ai…… Sống chết có số“
Hai y tá vừa nói chuyện vừa đi qua Hạ Tuyết, một người đụng trúng bả vai Hạ Tuyết một cái, cả người thân mình Hạ Tuyết mềm nhuyễn trên mặt đất, sợ hãi đáng thương run rẩy, rối loạn nhìn hoàn cảnh chung quanh, một đoàn màu trắng sáng giống là ánh sáng thiên đường, ở nơi nào đó sẽ mở ra một cánh cổng……
“Cô không sao chứ?” Hai y tá khẩn trương nâng Hạ Tuyết dậy, nhìn bộ dáng cô đáng thương, đều nói không ra lời……
“Không có việc gì……” Hạ Tuyết nuốt nuốt cổ họng, thở gấp gáp, tay run rẩy vịn trên mặt tường, từng bước một đi đến văn phòng bác sĩ……
“Chân của cô bị thương……” Có một y tá khẩn trương nói với Hạ Tuyết: “Gót chân chảy máu…… Muốn đi băng bó một chút không?”
Đầu óc Hạ Tuyết trống rỗng, chỉ cảm thấy thân run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-cao-tim-vo-yeu/1750798/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.