Hứa Thanh có nguyên tắc làm người riêng của hắn.
Lúc trước đối phương truy sát một đầu Cự Xỉ Sa tu vi Trúc Cơ đi ngang qua phía mình, không phải hắn không động tâm nhưng hắn đã kiềm chế ra tay, bởi vì hắn cảm thấy cái này không phải là của mình.
Giống như lúc trước Lôi đội cho hắn bánh bao vậy, đáy lòng của hắn rất cảm tạ, nhưng nếu không cho hắn, hắn cũng sẽ không cho là không đúng.
Cho nên về sau lúc mời Lôi đội ăn thịt rắn, hắn mới thẳng thừng khí khái ăn uống, thứ là của mình thì có thể tùy ý ăn. Việc hôm nay cũng giống như vậy, con Thiết Giáp Ngư tu vi Trúc Cơ này là do hắn thu hút tới, vả lại hầu như là hắn cũng đã hoàn toàn giết chết nó rồi, lúc này nó chỉ đang nằm bất động bị hắn rút hồn mà thôi.
Vậy mà đối phương lại ngang ngược ra tay đoạt ngang của hắn, loại hành vi thế này đã xúc phạm tới lằn chỉ đỏ của Hứa Thanh, mà hồi trước cũng đã từng có một người làm như vậy, đó chính là thiếu niên nhân ngư tộc.
Đối với hạng người như vậy, nếu đối phương cường hãn vô cùng thì không phải Hứa Thanh không thể nhẫn nhịn, đợi về sau liền tìm cách giết, nhưng nếu như đối phương không mạnh đến mức tạm thời phải nén giận, vậy thì hiển nhiên là Hứa Thanh không nhịn được rồi.
Trong lúc những cơn gió bên cạnh gào thét, tốc độ của hắn cực nhanh, con dao găm trong tay hắn cũng tràn ra ngọn lửa hắc hỏa kinh khủng, nháy mắt liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai/467915/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.