Ngọn đèn lập tức tản ra ánh sáng lờ mờ, bao phủ Hứa Thanh ở bên trong. Bình thường mà nói, mỗi một lần đốt loại pháp khí dùng để che chở này lên cũng sẽ hình thành tiêu hao đối với bản thân nó, cho nên chỉ có một khắc khi đang đột phá Trúc Cơ thì tu sĩ mới mở nó ra.
Coi như là Thất Huyết Đồng tài đại khí thô cũng là như vậy, phần lớn đệ tử vào lúc sắp đột phá mới đi thuê nơi che chở Trúc Cơ, sẽ không dùng xa xỉ như thế.
Nhưng Hứa Thanh cảm thấy không cần thiết.
Dù bây giờ hắn vẫn không có tính toán lập tức đột phá, mà muốn tu luyện cho linh hải của bản thân đạt đến cực hạn, nhưng đốt Linh Tức Đăng lên lại không tốn tiền của hắn, thứ tiêu hao chính là linh tính của chiếc đèn này.
Vả lại Hứa Thanh cũng đã cảm thụ qua, hắn phát hiện linh tính của ngọn đèn này vẫn còn rất sung túc, vì vậy không đau lòng chút nào, lại lấy ra hai cái hộp ngọc.
Một hộp chứa ba viên Trúc Cơ Đan, hộp khác thì chứa hai viên. Hộp phía trước là đến từ chỗ đội trưởng, hộp sau thì là Hứa Thanh lấy được từ trên thi thể của tên nhân ngư tộc xui xẻo trong Trúc Cơ tháp.
Hiển nhiên thân phận của đối phương rất cao, hẳn là đã ăn mấy viên rồi, nhưng bên trong vẫn còn thừa lại hai viên đan dược để dự phòng. Cất kỹ năm viên Trúc Cơ đan, biểu cảm của Hứa Thanh lộ ra vẻ thoả mãn.
Hắn thở sâu một cái, trong khi ánh sáng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai/467890/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.