Thời gian chậm rãi trôi qua, nếu so sánh thì rặng mây đỏ hôm nay càng ngày càng trở nên tươi đẹp hơn so với ngày xưa, thậm chí khi ngắm nhìn hồi lâu còn sinh ra một loại cảm giác quỷ dị không nói ra được, giống như có người đang lấy máu tươi để vẽ, để bôi lên trên bầu trời vậy.
Mơ hồ trong đó hình như còn có từng sợi kim tuyến lượn lờ, một màn này, thậm chí hấp dẫn sự chú ý của bảy ngọn núi ở Thất Huyết Đồng, không ít tu sĩ ở trên núi cũng đều đi ra khỏi động phủ, nhìn chân trời xa xa, trong mắt đều lộ ra ánh sáng kỳ dị.
Cũng có không ít đệ tử trong bến cảng đang lưu ý đến tất cả những thứ này.
Mà Hứa Thanh đang ở bên trong Pháp Chu trên cảng 79 cũng đồng dạng chú ý thấy rặng mây đỏ dị thường ở phía chân trời, sau nhiều lần xem xét, hắn bắt đầu tăng tốc giảng giải vấn đề cho Đinh sư tỷ, thu linh phiếu một trăm linh thạch vào trong túi áo, lần nữa ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.
- Hình như ta đã từng thấy miêu tả một màn này ở chỗ nào đó.
Trong đầu Hứa Thanh bắt đầu nhớ lại những gì mình đã đọc trong hải chí, tìm kiếm lại phần miêu tả quen thuộc kia.
Mà rặng mây đỏ cũng không giữ liên tục quá lâu, một lúc sau liền chậm rãi tiêu tán, dường như nó muốn dùng vẻ đẹp của mình để níu giữ lại buổi chiều, nhưng chân trời vẫn hạ xuống như cũ, Đinh sư tỷ chú ý tới sắc trời đã muộn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai/467842/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.