Hồi lâu, trong màn nước mưa tung bay, thân ảnh Hứa Thanh xuất hiện ở trên bờ cát.
Hắn đi qua bãi biển chôn hài cốt khắp nơi, những bộ hài cốt đã bị chôn dưới lớp cát bị nước mưa rửa sạch cát đất lại hiện ra bên ngoài, hắn đứng bên cạnh bờ nhìn biển khơi xa xa. Biển khơi bên trong màn mưa, sóng lên gió xuống, giống như ẩn chứa vô vàn hung hiểm.
Hứa Thanh nhớ tới con thuyền của Ly Đồ Giáo, giờ phút này đã không còn nhìn thấy nó nữa.
Hắn biết rõ không có Trúc Cơ nào dám lên toà đảo này, cũng không có Trúc Cơ nào dám lưu lại ở quanh hải vực gần đây, nhưng Hứa Thanh cảm thấy nếu quả thật có Trúc Cơ mang theo ác ý, như vậy khả năng lớn nhất chính là đang ngồi đợi ở bên ngoài.
Chờ đợi tu sĩ Ngưng Khí đạt được thắng lợi trở về từ đảo Hải Tích, sau đó giết cướp lấy da hải tích, hoặc giả là đang chờ đợi người mà mình phái ra trở về.
Hứa Thanh không xác định được lần này tổ chức Hải Quỷ và người Ly Đồ Giáo có mang theo tu sĩ Trúc Cơ đi đến cùng hay không, nhưng nếu như có thì chắc giờ phút này đại khái đã nhận được tin tức, dẫu sao màn hỗn chiến vừa rồi quá lâu, hắn cũng không thể nào phong tỏa toàn bộ tin nhắn.
Cho nên sau khi Hứa Thanh suy tư một lát cũng không lập tức rời khỏi, mà khoanh chân ngồi xuống, lặng lẽ đả tọa ở đây, điều dưỡng tu vi và khôi phục thể lực.
Cho đến khi khôi phục hơn phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai/467810/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.