Điều này làm cho Hứa Thanh nhìn ra Đinh sư tỷ rất khát vọng và tôn trọng đối với tri thức, hắn cảm giác đối phương là một người thật tốt, dù lần này mình ra biển săn bắn, nếu không thuận lợi thì có lẽ thu hoạch sẽ chưa hẳn có nhiều như vậy...
Bất quá nghĩ đến việc mình cũng đã hao phí rất nhiều thời gian tu hành để giải thích chỉ đạo cho đối phương về tri thức dược thảo, vả lại một đường cũng có trách nhiệm bảo vệ, cho nên sau khi Hứa Thanh cân nhắc trong lòng, liền cảm thấy lần giao dịch lẫn nhau này rất hợp lý.
Nhưng nửa ngày thời gian cuối cùng, đối với những gì Đinh sư tỷ hỏi, Hứa Thanh vẫn như cũ kiên trì trả lời, cũng không nhận tài liệu của đối phương nữa, hắn rất là tán thưởng đối với sự hiếu học của Đinh sư tỷ.
Mà Triệu Trung Hằng thấy một màn như vậy, đáy lòng lại tuyệt vọng ai thán, gã cảm thấy một khi tên tiểu bạch kiểm này bắt đầu không cần tiền nữa, đó chính là khi hắn muốn hạ thủ...
Vì vậy gã ngẩng đầu nhìn quần đảo Tây San ở nơi xa, hận không thể lập tức đi tới đó, kết thúc chuyến đi lần này, để cho Hứa Thanh nhanh chóng rời khỏi.
Cứ như vậy, hoàng hôn dần dần trôi qua, theo ba người di chuyển, dù là Đinh sư tỷ có phần không muốn, nhưng quần đảo Tây San vẫn càng ngày càng rõ ràng chiếu vào trong mắt của bọn họ.
Cho đến khi đi đến mục đích chuyến này của Đinh sư tỷ, nội tâm Triệu Trung Hằng kích động đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai/467790/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.