Nhưng dây leo ở phiến hải vực này quá nhiều, rất nhanh thuyền của gã lại bị quấn quanh, trong lúc sốt ruột, Triệu Trung Hằng cố nén đau lòng, tiếp tục dùng phù bảo oanh kích.
Cứ như vậy một đường ầm ĩ một đường đuổi theo, khoảng cách dần dần bị gã cứng rắn đánh nổ đám dây leo mà kéo gần lại cùng với Pháp Chu của Hứa Thanh.
Mà tiếng nổ vang sau lưng, rốt cuộc khiến lực chú ý của Đinh sư tỷ từ dịch chuyển khỏi trên người Hứa Thanh, nhíu đôi mi thanh tú lại nhìn ra phía sau, liếc mắt liền thấy được Phượng Điểu Hào cùng với Triệu Trung Hằng.
Nhìn đối phương dùng phù bảo oanh kích, Đinh sư tỷ trừng mắt hạnh, cười lạnh.
- Triệu Trung Hằng, nguyên bản ta không muốn cho ngươi đi theo, là ngươi chủ động yêu cầu tiễn ta đi tới quần đảo Tây San, ta đã nói không đi đường này, ngươi hết lần này tới lần khác cậy mạnh, bị nhốt ở nơi đây thì cũng đành, ta mặc dù cũng rất gấp, nhưng cũng có thể hiểu được sự bất đắc dĩ của ngươi, nhưng ngươi đã có phương pháp thoát khốn như vậy mà lúc trước lại không sử dụng!
Triệu Trung Hằng đắng chát, tư thái lúc mới ra biển đã sớm biến mất, vội vàng giải thích.
- Sư tỷ ngươi hiểu lầm ta rồi, cái này...
Là gia gia cho ta để khi bảo vệ tính mạng dùng, không còn lại mấy lần...
Đinh sư tỷ hừ lạnh một tiếng, quay đầu không thèm để ý tới nữa. Triệu Trung Hằng càng lo lắng trong lòng hơn, nhưng không dám trách Đinh sư tỷ, vì vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai/467783/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.