Tháng 3, đầu mùa xuân.
Một góc phía đông Nam Hoàng Châu.
Bầu trời là một mảnh nâu đen, hiện ra áp lực nặng nề, phảng phất có người vẫy mực nước lên giấy tuyên chỉ, mực ngâm hết bầu trời, nhuộm ra cả tầng mây.
Tầng mây nhìn như núi non trùng điệp, giao hòa lẫn nhau, phóng ra từng đạo tia chớp màu đỏ nương theo tiếng sấm ù ù ầm ầm.
Tựa như thần linh gầm nhẹ, vang vọng ở nhân gian.
Nước mưa huyết sắc, mang theo bi thương mà hạ xuống phàm trần.
Đại địa mông lung, có một tòa phế tích thành trì, trầm mặc yên ắng dưới cơn mưa huyết sắc, không hề có sức sống.
Nội thành tường đổ, vạn vật khô bại, tùy ý có thể thấy được nhà cửa sụp xuống, cùng với vô số cỗ thi thể màu xanh đen, thịt nát bấy, tựa như lá mùa thu rơi rụng, im lặng mà tàn lụi.
Ngày xưa là đầu đường náo nhiệt, bây giờ lại một mảnh đìu hiu.
Đã từng người đến người đi hối hả ngược xuôi, giờ phút này lại không tiếng vang náo.
Chỉ còn lại thịt nát, bụi đất và trang giấy lăn lộn thành một đống bùn máu, phân không ra lẫn nhau, nhìn thấy mà giật mình.
Không xa, một cỗ xe ngựa không trọn vẹn hãm sâu trong lầy lội, nhìn vô cùng bi thương, đằng trước xe có treo con thỏ búp bê, tung bay theo gió.
Lông tơ màu trắng sớm đã ẩm ướt, thấm thành màu đỏ trông tràn đầy âm u quỷ dị.
Hai cái đồng tử đục ngầu, hình như lưu lại một chút oán niệm, lẻ loi trơ trọi nhìn những hòn đá lốm đốm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai/467582/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.