Cái tên Hứa Thanh này vừa vang lên, rơi vào trong lòng Phàm Thế Song,
lập tức khiến sự cảnh giác của hắn lập tức lên đến đỉnh điểm.
Vì thế, người này vừa mới nói đến đây, không đợi nói xong, Phàm Thế Song
đã đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt lộ ra tia sắc bén chấn động hồn phách, quát
khẽ một tiếng.
“Câm miệng!”
Âm thanh này vượt xa thiên lôi, ầm ầm nổ tung trong tòa đại điện này.
Tu sĩ nói chuyện càng trắng bệch cả mặt, trực tiếp phun ra một ngụm máu
tươi lớn, lùi ngược lại mấy bước, nét mặt kinh hãi.
Sắc mặt Phàm Thế Song vô cùng âm trầm, lòng cảnh giác âm thầm càng
mãnh liệt. Hắn lại không muốn chọc đến Hứa Thanh, đối phương lên tiếng như
vậy, hiển nhiên là có ý khác, nếu thật sự làm cho đối phương nói ra một vài lời
không tốt... Truyền đến trong tai Hứa Thanh. Mình lại ở chỗ này, ắt bị liên lụy.
Nghĩ tới đây, hắn không lộ mảy may tâm tư ra mặt, hừ lạnh một tiếng, đứng
lên, muốn rời khỏi nơi này.
Hắn không định tiếp tục ở lại nữa.
Mà những người khác nơi đây đều chấn động trong lòng, có người bất ngờ,
có người ánh mắt lóe lên, có người như có điều suy nghĩ.
Mắt thấy Phàm Thế Song muốn đi, trong lòng Tứ hoàng tử cũng hiện lên
các loại suy nghĩ, hắn vội vàng đứng lên, đang muốn mở miệng.
Nhưng vào lúc này...
Bên ngoài đại điện, âm thanh thiên lôi lại lần nữa nổ tung, dưới ầm ầm tiếng
vang, có hai bóng dáng phá vỡ hư vô mà đến trong màn mưa, bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326296/chuong-2137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.