“Có… Sa vào.”
“Mà còn có đang giãy dụa…”
“Bởi vì, nơi đáy lòng hướng tới nhất định tồn tại ánh sáng.”
Nói xong, Trấn Viêm Vương than nhẹ, quay người đi về phía Hứa Thanh.
Ngay khi Hứa Thanh suy tư, bên tai hắn truyền đến âm thanh của Trấn Viêm
Vương.
“Nhược Lam Vương xuất thủ với ngươi, vẫn tồn tại một loại khả năng khác,
có lẽ lúc này mục tiêu của nàng là muốn xem thái độ của lão phu…”
Trong mắt Hứa Thanh lóe lên tia sắc bén như ánh sao.
Mà giờ phút này, đám người Đại hoàng tử cũng nhanh chóng chạy đến, nét
mặt ai nấy đều hoảng sợ, nhất là Đại hoàng tử, trong lòng tràn ngập tức giận với
Nhược Lam Vương.
“Thái phó….”
Đại hoàng tử đang muốn nói chút gì, Hứa Thanh lắc đầu.
“Việc này không liên quan đến các ngươi.”
Nói xong, Hứa Thanh quay người bước một bước, biến mất tại nơi đây.
Lúc xuất hiện, hắn đã ở đầu đường cách Ngoại Vụ các không xa. Vừa tiến
lên, hắn vừa hồi ức từng cảnh tượng lúc trước, trọng điểm là lời nói của Trấn
Viêm Vương.
Hồi lâu, sau khi hắn trở lại Thượng Linh phủ, việc này bị hắn đặt dưới đáy
lòng, bởi vì hắn nghĩ tới mấy chuyện bất tri bất giác đã bị liên lụy vào, ngay từ
ban đầu khi đi vào Hoàng Đô này.
Cho dù là chuyện mình bị tập sát đêm mưa lúc trước, hay là chuyện Thự
Quang Chi Dương mất trộm sau đó, và cuối cùng vụ án lớn trường phái Dung
Thần Thái Học, còn có bóng dáng mình nhìn thấy trong căn nhà dân kia.
Giờ phút này, hết thảy đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326293/chuong-2134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.