“Lần này tế tổ, Đại hoàng tử có công ở Viêm Nguyệt, Tứ hoàng tử có thành
tích huyết chiến, Ngũ hoàng tử gìn giữ vùng đất biên cảnh, ba vị hoàng tử siêu
quần tuyệt luân, tài đức vẹn toàn, đặt quyền lợi chung lên quyền lợi riêng, cho
nên được ban thưởng vinh dự tế tổ!”
Nói xong, Thái Tế quay người, khom người cúi đầu về phía Nhân Hoàng.
Nhân Hoàng gật đầu, cũng không nói gì.
Thái Tế dựa theo điện lễ, chờ chín hơi thời gian, lúc này mới bình thân,
quay đầu ánh mắt thâm thúy, nhìn về phía trong điện quần thần, trầm thấp mở
miệng.
“Lần này triều kết thúc, chư vị còn có chuyện khác dâng tấu không? Nếu
không tấu, vậy bãi triều.”
Quần thần cúi đầu.
Chỉ có Hứa Thanh, tiến lên một bước, khom người về phía Nhân Hoàng.
“Hứa Thanh, có việc dâng tấu.”
Hứa Thanh vừa nói ra lời này, ánh mắt xung quanh sôi nổi chuyển đến, ngay
cả ánh mắt như biển của Nhân Hoàng, cũng rơi vào trên người Hứa Thanh,
những Thiên Hầu, Thiên Vương kia cũng là như vậy.
Ngay cả Trấn Viêm Vương, cũng tập trung suy nghĩ.
Trên thực tế, với thân phận bây giờ của Hứa Thanh, chuyện nói ra từ trong
miệng hắn ắt không phải việc nhỏ.
Nét mặt Thái Tế trở nên nghiêm nghị, hắn trầm giọng mở miệng.
“Trấn Thương Vương, dâng tấu về chuyện gì?”
Hứa Thanh trầm ngâm, không trực tiếp nói ra, mà lấy ra một chiếc thẻ ngọc,
ghi lại hình dáng, hành vi của ba vị tu sĩ Thánh địa mình nhìn thấy tại quận Liêu
Huyền vào bên trong.
Ngoài bộ phận liên quan đến Liêu Huyền dịch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326281/chuong-2122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.