Trấn Viêm Vương cười lớn, trong mắt lộ ra vẻ tán thưởng, sự tán thưởng đối
với Hứa Thanh nồng đậm vô cùng, phát ra từ tận tâm can.
Mấy ngàn quý tộc phía sau hắn, cho dù trong lòng có tồn tại suy nghĩ khác
hay không, nhưng thoạt nhìn từng người đều có vẻ mặt tươi cười, ánh mắt nhìn
về phía Hứa Thanh đều mang sự tôn kính, cùng nhau ôm quyền.
“Thiên Vương quá khen, Hứa Thanh không dám tranh công, chuyến này nếu
không có đại sư huynh của ta tương trợ, thực khó thành công.”
Hứa Thanh nghiêm nghị đáp lễ.
Trấn Viêm Vương nghe vậy, ánh mắt dịch chuyển khỏi, rơi vào trên người
Nhị Ngưu.
“Mưu ba thần, đoạt Thần vực, nuốt huyết Tàn Diện, hay cho một Trần Nhị
Ngưu, Viêm Nguyệt Huyền Thiên không cho ngươi Đại Huyền Thiên giáp,
không cho ngươi vinh quang, Nhân tộc ta cho ngươi!”
Trấn Viêm Vương vừa mới nói ra lời này, Nhị Ngưu trợn to mắt, trong lòng
sôi trào. Thực sự là vị Trấn Viêm Vương này, không những hiểu rõ bọn họ,
thậm chí ngay cả mình tâm tư, cũng đều nhìn thấu triệt.
“Người này, không đơn giản, thế mà có thể liếc mắt đã nhìn ra sự bất phàm
của ta, biết ta mới là thiên mệnh chi tử, hiểu được sự ưu tú của ta, sự vĩ đại của
ta.”
Nhị Ngưu mừng rỡ, vội vàng cúi đầu tạ ơn.
Trấn Viêm Vương phát ra tiếng cười. Trông thấy Hứa Thanh và Nhị Ngưu,
trong lòng hắn cực kỳ vui mừng, thế là hắn vung tay lên.
“Đi thôi, về nhà.”
“Nhà”, chữ này, có ý nghĩa cực lớn.
Từ “Về nhà” này, từ rất sớm trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326278/chuong-2119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.