Dù sao đó cũng là truyền thừa của Chuẩn Tiên Đại Đế! “Không thể cho Phong Lâm Đào thời gian tu dưỡng được, mặt khác, trên
người hắn có hạt giống tâm tình của ta, đối với ta, tung tích của hắn giống như
bó đuốc trong đêm tối.”
Trong mắt Nguyệt Đông lóe lên tia u ám, sau khi hạ quyết tâm trong lòng,
nàng không chần chờ chút nào nữa, lóe lên đi về phía chân trời.
Lan Dao bên cạnh nàng vẫn nghiến răng nghiến lợi như cũ, cũng cất bước
đi, cùng đuổi theo với Nguyệt Đông.
Còn tấm Đại Đế phù kia, cũng vô thanh vô tức biến mất, bị lấy đi theo hai
nữ tử rời đi.
Toàn bộ hang đất, lâm vào yên tĩnh.
Cho đến một lát sau, theo âm thanh tấm gương vỡ tan, một tiếng rít gào
phẫn nộ dâng lên ngập trời từ trong lòng đất, sau một khắc, một vệt ánh vàng
xông ra.
Ấy chính là con chuột vàng kia.
Nhưng bóng dáng nó vừa muốn xông ra hang đất, thì chớp mắt tiếp theo,
một tiếng tiếng kêu đau đớn thảm thiết, truyền ra từ trong miệng con chuột vàng
này.
Toàn thân nó run rẩy, phảng phất có một luồng áp lực vô hình rơi xuống,
ngăn cản nó rời khỏi nơi đây.
Rất nhanh, luồng áp lực này hóa thành vô số ấn ký, dâng lên trong huyết
mạch nó như kinh mạch, thình lình hiện lên trên thân thể nó, lít nha lít nhít, nhìn
thấy mà giật mình.
Nhất là phần đầu, ấn ký phù văn lại càng nhiều.
Những ấn ký phù văn này, tràn ra khí tức cổ xưa, ẩn chứa dao động Thần
linh, hiển nhiên đã tồn tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326274/chuong-2115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.