“Hai con rối huyết nhục lẫn lộn tung tích của ta bị diệt rồi, đây là đằng đằng
sát khí đối với chúng ta, nơi này còn cách Nhân tộc hai ngày đi đường, e là
chúng ta không kịp về đến nơi.”
Trong mắt Đội trưởng lộ ra tia âm lãnh.
Hứa Thanh không nói chuyện, ánh mắt quét qua mặt đất, rơi vào trên một
ngọn núi thấp, rồi lóe lên giáng xuống, đứng tại đỉnh núi. Hắn phất tay, vô số
sợi hồn tràn ra, dung nhập tứ phương.
Càng có từng cấm chế, cũng khuếch tán theo đó, ẩn nấp xung quanh.
Sau đó Đại Huyền Thiên giáp bỗng nhiên xuất hiện trên người hắn, đồng
thời xoay tay, một thanh chủy thủ huyết sắc xuất hiện trong tay.
Chủy thủ này được điêu khắc hoa văn thần bí, tạo thành một gương mặt dữ
tợn, giờ phút này nó nổi lên cắn một phát trên bàn tay Hứa Thanh.
Nét mặt Hứa Thanh như thường, mặc cho gương mặt dữ tợn này nuốt một
ngụm máu tươi của mình, rồi gương mặt kia lộ ra vẻ điên cuồng, ẩn nấp trong
chủy thủ. Hắn lại bóp một chút, chủy thủ dung nhập lòng bàn tay, không thấy
tung tích.
Chỉ có tiếng hít thở, truyền ra từ trong lòng bàn tay Hứa Thanh.
Âm thanh này nặng nề, mang vẻ khát vọng, vô cùng quỷ dị.
Đó chính là Thị Linh nhận Hứa Thanh được ban cho sau khi thu hoạch thân
phận Đại Huyền Thiên.
Làm xong những việc này, Hứa Thanh ngẩng đầu, trong mắt dâng lên sát ý.
“Nếu như thế, thì chiến một trận là được.”
Đội trưởng nhe răng cười, thân thể cũng rơi xuống, ngồi bên cạnh Hứa
Thanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326248/chuong-2089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.