Giờ khắc này, không chỉ có ba thần nhìn thấy cảnh này, tất cả ánh mắt và
thần niệm bị thu hút bởi vì cử động trước đó của ba thần, cũng đều sôi nổi chú ý
tới một cảnh này.
Mà dưới vô số ánh mắt và thần niệm hội tụ, trong truyền tống trận bùng nổ
khí thế kinh khủng kia, giờ phút này... Thình lình xuất hiện một bóng dáng.
Ấy chính là Đế thi có Hứa Thanh và Nhị Ngưu ở! Vạn chúng chú mục, cảm giác rung động cũng tự nhiên dâng lên từ bát
phương.
“Bọn họ muốn làm gì!”
Kẻ trầm ổn như Nhật Thần, giờ phút này cũng đều chấn động tâm thần.
“Là đi tìm chết chứ gì.” Trong mắt Nguyệt Thần chợt lóe lên vẻ phức tạp,
nhưng dường như không có gì ngoài ý muốn, nàng thản nhiên mở miệng.
Còn Tinh Thần, đáy lòng cũng chấn động, nhưng nét mặt lại có vẻ kỳ quái
càng nhiều hơn.
Vào thời khắc đáy lòng các phương đều chấn động, trong Thần Vực sụp đổ,
trong ánh sáng truyền tống kia, Đế thi chỗ Hứa Thanh và Đội trưởng nâng tay
phải của nó lên.
Giơ cao một phiến lông vũ vàng óng phi phàm!
Ánh sáng truyền tống tràn ra từ trong chính phiến lông vũ này.
Lông vũ này bị Đội trưởng tế luyện nhiều lần mới có thần uy như vậy, sự
xuất hiện của nó làm ánh sáng truyền tống trong lúc bùng nổ lại bay lên, xông
thẳng lên mây xanh.
“Nhi tử!!”
Đế thi bỗng nhiên mở miệng, tiếng nói như lôi đình.
Bầu trời lập tức quay cuồng, một giọng nói trẻ con truyền đến lại khiến bầu
trời Vọng Cổ xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326225/chuong-2066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.