Thương Long bản mệnh là Thiên đạo tòa thần tàng đầu tiên của Hứa Thanh,
đã hình thành từ rất lâu. Điều này khiến thần tàng đầu tiên tràn đầy linh động,
đồng thời lực lượng quy tắc và pháp tắc cũng dồi dào nhất.
Mà thần tàng thứ hai do Độc Cấm biến thành, và thần tàng thứ ba hình thành
từ lực lượng Tử Nguyệt, còn có Đế Tàng, đến bây giờ đều chỉ có tàng không có
linh.
Linh là Thiên đạo, nhưng tàng không có Thiên đạo thì khó mà viên mãn,
ngũ tạng không thể bùng nổ như núi lửa, cũng không thể hình thành quy tắc và
pháp tắc, không hóa thành nền đất, vết tích đạo khó về.
Cho nên ngoài cần thiết cho thân phận Đại Huyền Thiên, thu hoạch Thiên
đạo là mục đích Hứa Thanh tới Thần vực này! Mà suốt một đường này, dù gặp được không ít sinh linh Thần vực, phần lớn
đều có thể hóa thành Thiên đạo, nhưng bị trở ngại bởi đủ loại nguyên nhân, đều
bị hắn từ bỏ.
Duy chỉ có giờ phút này!
Những pho tượng ba đầu sáu tay lông mày có hình xăm mặt trăng kia, khí
tức chúng tràn ra lại dẫn động thần tàng thứ ba của hắn, đây là chuyện trước nay
chưa từng có!
Thế là trong mắt Hứa Thanh lộ ra ánh sáng kì dị.
Cùng một thời gian, giọng nói của Đội trưởng cũng truyền đến từ phía
trước.
“Tiểu sư đệ mau tới đây, thời gian sắp không kịp rồi.”
Đội trưởng hô to, giọng nói không truyền ra quá xa trong gió được, đến khi
Hứa Thanh nghe thấy, giọng nói này đã bị gió xé rách, vỡ thành mảnh nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326186/chuong-2027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.