Đó là ngưng trệ do thiếu khuyết Thiên đạo dẫn đến, thậm chí sau khi độ dày
linh hồn tăng lên rồi, hắn cũng đều cảm giác càng rõ ràng hơn đối với năm bí
tàng trong cơ thể mình.
Hắn có thể cảm nhận được, ngoài thần tàng hình thái thần linh thứ nhất và
Vu Tàng thứ năm, ba bí tàng khác đều đang truyền đến cảm giác trống rỗng.
“Thương Long ở thần tàng thứ nhất, mà Vu Tàng thứ năm không cần Thiên
đạo, bởi vì… Hình bóng Tổ Vu đang thành hình bên trong đó, chính là Thiên
đạo!”
“Cho nên, hiện tại ta thật sự đang thiếu ba Thiên đạo.”
Hứa Thanh trầm ngâm. Sau khi đi tới mảnh này Thần vực, hắn có thể cảm
giác được Tu ngư có thể làm Thiên đạo… Còn con sứa khổng lồ kia, cũng có
thể.
Thế nhưng, hai loại Thiên đạo này quá cường hãn, Hứa Thanh không có
cách nào trấn áp chúng nó.
“Nhện cũng được, ưng vỏ sò thật ra cũng có thể miễn cưỡng, chỉ là hơi yếu,
mặt khác, trọng điểm là bí tàng Đế Kiếm…”
Lúc Hứa Thanh đang trầm tư, Đội trưởng chớp chớp mắt, mở miệng cười.
“Đang suy nghĩ đến Thiên đạo à?”
Trên mặt đất, Đội trưởng vỗ vỗ bụng, ợ một tiếng.
“Lát nữa ta dẫn ngươi đi xem đại bảo bối, đó chính là nơi có thể để ngươi
thu hoạch được Thiên đạo. Tiểu sư đệ đừng suy nghĩ, Thiên Đạo của ngươi
đang chờ ngươi đó.”
Nói xong, Đội trưởng đứng lên, chỉ về phía trước.
Hai lần nghe thấy xưng hô “Đại bảo bối” thế này từ trong miệng Đội trưởng,
Hứa Thanh lại lần nữa dâng lên cảnh giác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326183/chuong-2024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.