Thời khắc hình thành, dưới vùng núi này, Hứa Thanh mở mắt ra.
Sắc mặt hắn trắng bệch, thân thể suy yếu, thần thái trong hai mắt cũng ảm
đạm đi rất nhiều, tiêu hao thực sự là quá lớn.
Nhưng trong mắt hắn vẫn ẩn chứa ánh sáng như cũ.
“Nền tảng cốt nhục đã thành, tiếp theo chính là dung nhập!”
Hứa Thanh ngẩng đầu lên, nhìn chín cái đèn lồng trôi nổi xung quanh, tay
phải nâng lên chỉ về một cái trong số đó. Ngay khi ngón tay hắn chỉ đến, đèn
này lồng rung động, đi thẳng tới Hứa Thanh.
Khoảnh khắc chạm vào ngón tay, đèn lồng nhanh chóng hòa tan vào, chớp
mắt tiếp theo đã biến mất trước mặt Hứa Thanh, lúc xuất hiện lại… Thình lình
đã ở trong thức hải của hắn, trên huyết nhục vạn trượng, rồi bỗng nhiên rơi
xuống ngọn núi xương đầu thuộc về nó.
Trong chớp mắt, đèn lồng chạm phải cốt sơn, sương mù xám trong đó ầm
ầm bùng nổ, kể cả đèn lồng này cũng cùng dung nhập vào trong ngọn núi xương
đầu.
Ngay khi hoàn toàn dung nhập, ngọn núi xương đầu này rung động. Dưới
sương mù xám bao trùm, nó cũng huyễn hóa ra huyết nhục, hốc mắt vốn trống
rỗng cũng dâng lên hai ngọn lửa màu đen.
Sau đó, một tiếng gào thét như tiếng trâu, truyền ra từ bên trong xương đầu
này.
Ngay sau đó một con hung thú có hình thái như trâu, nhưng lại có kim thân
kim giáp, mọc ra đầu rồng, huyễn hóa ra ở bên trong, ngửa mặt lên trời gào thét,
phát ra trầm thấp như âm thanh thì thầm của Thần linh.
“Vu mệnh Tù Ngưu!”
Sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326147/chuong-1988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.