Hứa Thanh hơi tiếc nuối, nhưng nghĩ tới ngón tay Thần Linh có hơi phế vật,
hắn cũng không để ý đến nữa.
Giờ phút này, hắn xác định phương hướng, xé gió mà đi.
Mà lúc này đây, sự lựa chọn lộ tuyến của Hứa Thanh lúc trước cực kỳ quan
trọng.
Nếu ở một ngày trước, hắn lựa chọn tiếp tục tiến về nơi ở của Sơn Xi, thì
bây giờ e là đã mọc cánh khó thoát.
Nhưng bây giờ lại khác, nơi này đã cách Cửu Lê rất gần, lại có một hai canh
giờ lộ trình là có thể vào đến khu vực biên giới của Cửu Lê cấm.
“Nếu đổi lại là trước khi ta không lộ ra mặt trời viễn cổ, Tịch Đông Tử này
có lẽ có một chút khả năng đuổi theo vào, nhưng hôm nay... Khả năng cao là
hắn sẽ không mạo hiểm đuổi vào.”
“Mặt khác, nếu một lát nữa Tịch Đông Tử là truy kích đến, cũng phải cân
nhắc thủ đoạn khác...”
Hứa Thanh vừa cấp tốc lao vùn vụt, vừa cân nhắc dưới đáy lòng. Một lát
sau, hắn cảm nhận được Đinh 132 sụp đổ, đáy lòng ngưng lại.
“Nhanh như thế, ngón tay kia quả nhiên phế vật!”
Sắc mặt Hứa Thanh lạnh lẽo. Hắn cắn chót lưỡi, kích phát tốc độ càng
nhanh chóng hơn, cả người đã không nhìn thấy bóng dáng, chỉ có tàn tuyến xẹt
qua không trung.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua, một canh giờ đi qua.
Mắt thấy chỉ còn cách Cửu Lê cấm biên giới hơn nửa canh giờ lộ trình, Hứa
Thanh đang tiến lên trên trời, bỗng nhiên lóe người, tránh đi về một bên.
Trong nháy mắt hắn tránh đi, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326128/chuong-1969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.