Chỉ cần lại động một chút, thì bọn họ sẽ bị xuyên thấu mi tâm trong nháy
mắt.
Thế là, mỗi người bọn họ dừng lại, kinh hãi nhìn Hứa Thanh đi mà quay lại.
“Người khác trông thấy ta, cúi đầu cũng có thể hiểu được, nhưng tộc Ách Ti
ngươi đến bái ta, thì có hơi kỳ quái, nhất là ngươi... Ánh mắt không đúng lắm,
mà ta nhớ ta từng gặp ngươi, trước đó ngươi còn từng khiêu chiến ta.”
Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng.
Sự thật cũng đúng là như thế. Hứa Thanh với tâm tư kín đáo, trước đó dù rời
đi, nhưng một điểm đáng ngờ nho nhỏ vẫn làm hắn dâng lên cảnh giác, thế là
trở về nhìn một chút.
Kết quả nhìn thấy một cảnh đối phương muốn truyền âm.
“Nói, ngươi muốn truyền lời cho ai.” Hứa Thanh thản nhiên mở miệng.
Tộc Ách Ti kia lộ ra sự kinh hoảng trong mắt. Hắn vừa muốn nói chuyện,
nhưng vị tu sĩ bản tộc Viêm Nguyệt Huyền Thiên trong đám tu sĩ lui lại đến
cách đó không xa, bỗng nhiên mở miệng.
“Hứa đạo hữu, ta cho ngươi biết!”
“Năm ngày trước, Tịch Đông Tử lan truyền tin tức ra ngoài, tìm kiếm tung
tích của ngươi, để tất cả người nhìn thấy báo cho hắn...”
“Tu sĩ tộc Ách Ti này, chắc hẳn chính là vì nguyên do ấy, mới muốn truyền
âm.”
Tu sĩ bản tộc Viêm Nguyệt Huyền Thiên này là người thông minh. Hắn
không muốn bị tu sĩ tộc Ách Ti tự muốn chết này liên lụy, cũng biết được Hứa
Thanh giết chóc quả quyết, cho nên hắn hiểu được, nếu tu sĩ tộc Ách Ti kia chủ
động nói ra đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326121/chuong-1962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.