Phàm Thế Song mỉm cười, trên mặt lộ ra một vệt tà dị. Hắn nâng lên tay
phải, nhẹ nhàng nhấn một cái về phía Hứa Thanh.
Dưới cái nhấn này, màn trời bên ngoài thành trì truyền đến tiếng sấm rền
kinh thiên. Phóng mắt nhìn lại, bầu trời lại tràn ra ánh sáng của ngọc thạch,
ngay cả mặt đất cũng như vậy, lấy Hứa Thanh làm trung tâm, thậm chí hết thảy
trên dưới xung quanh đều nổi lên ánh ngọc trong chớp mắt này.
Mà ánh ngọc này trong khoảnh khắc hình thành, bỗng nhiên cuốn ngược,
bài sơn đảo hải lao về phía Hứa Thanh.
Cảm giác nguy cơ tiếp tục bùng nổ trong nội tâm Hứa Thanh, loại đau nhói
của tất cả huyết nhục toàn thân cao thấp đều đang run rẩy, khiến cho Hứa Thanh
có một loại cảm giác như đối mặt Uẩn Thần.
Thời khắc hiểm yếu, Hứa Thanh thở sâu, trong mắt bốc lên chiến ý. Hắn
cũng muốn biết cực hạn của mình rốt cuộc ở đâu, tồn tại chênh lệch lớn đến
mức nào với thiên kiêu đứng thứ ba danh sách của Viêm Nguyệt Huyền Thiên
này.
Hắn nâng tay phải lên, một tầng gợn sóng tản ra dưới chân hắn, giống như
trở thành mặt nước, chính là thức mở đầu của Vớt Trăng Trong Giếng.
Bên trong Thánh thành, vô số ánh mắt và thần niệm đều ngóng nhìn trận
chiến này. Ý nghĩa của một trận chiến này, theo Phàm Thế Song xuất hiện, đã
khác xưa.
Nhưng trong nháy mắt Hứa Thanh và Phàm Thế Song sắp va chạm, Thần
Sơn bên trong Thánh thành hơi chấn động một chút.
Chỉ chấn động thôi mà trời sập, trở thành mảnh vỡ cuốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326117/chuong-1958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.