Nhưng ngay khi hắn còn cách Thánh thành chỉ mười trượng, thân thể của
hắn đột nhiên ngưng lại, vẻ sợ hãi trên mặt bị thay thế bằng nụ cười, thân thể
cũng dừng lại, cười một tiếng quỷ dị về phía Thánh thành.
Nhưng sự hoảng sợ trong mắt hắn lại càng nồng đậm hơn.
Ngay sau đó, hắn nâng hai tay lên, đè lại cổ của mình, bóp thật mạnh. Âm
thanh răng rắc vọng lại, đầu hắn trực tiếp vặn một vòng lớn, rồi tu vi trong thân
thể thiêu đốt, nhìn bằng mắt thường có thể thấy cả người tự cháy mà chết.
Cùng lúc đó, rặng mây đỏ vang lên tiếng động đinh tai nhức óc, rồi trực tiếp
hóa thành mảnh vỡ, bị dao động bạo phát ra từ bên trong quét ngang, lộ ra thi
hài đầy đất đang nhanh chóng hư thối tiêu tan.
Cùng đứng ở đó là bóng dáng Thần linh toàn thân huyết quang ngập trời,
mọc ra vô số xúc tu huyết sắc, bị một mảnh huyết hồ xoay quanh.
Bóng dáng ấy bình tĩnh nhìn về phía Thánh thành, vẫn không nói một câu
như cũ.
Từng tên tu sĩ Viêm Nguyệt bên trong ba tòa Thánh thành đều lộ ra nét mặt
nghiêm nghị. Bọn họ ở khu vực khác nhau, cùng ngắm nhìn một bóng dáng,
trong lòng nổi sóng.
Gợn sóng này, một mặt đến từ hơn mười vị đồng tộc chết trận kia, mà gợn
sóng càng lớn hơn thì đến từ... sự bình tĩnh của Hứa Thanh.
Từ đầu đến cuối, hắn đều không nói một câu, chỉ đứng ở đó, nhìn Thánh
thành.
Trong mơ hồ, một luồng khí tức trấn áp thời đại như hiện ra lần đầu trên
người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326112/chuong-1953.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.