Khâu Tước Tử sững sờ, nói thầm nguyên dương... Nét mặt hắn hơi chần
chờ, đáy lòng hiện ra vô số suy đoán. Hắn không khỏi nhìn về phía Hứa Thanh,
nhưng lại không dám đến hỏi.
Cứ như vậy, trong lúc nội tâm của hắn hiện ra một suy đoán tiếp một suy
đoán, ba người xé gió bay trên bầy trời, thời gian trôi qua.
Một canh giờ sau, bóng dáng Hứa Thanh bỗng nhiên dừng lại giữa không
trung, chớp mắt tiếp theo đã biến mất, lúc xuất hiện đã ở trên một con đường
nhỏ trong dung nham phía dưới.
Con đường bởi vì gió lạnh thổi qua mà hình thành này, bây giờ đang hòa
tan, hiển nhiên không bao lâu, nó sẽ tiêu tán.
Nơi đó, có một bộ xác khô miễn cưỡng còn coi như hoàn chỉnh.
Nhân tộc.
Hứa Thanh nhìn thi hài, Đội trưởng cũng dò xét thêm vài lần.
“Ta gặp hắn rồi, là một tên hộ vệ bên người Đại hoàng tử.”
“Nhìn dáng vẻ của hắn, khi còn sống đã chịu đựng tra tấn to lớn, vết tích
quất rất nghiêm trọng, ít nhất đã chống đỡ mấy ngàn roi... Huyết nhục và tu vi
thậm chí linh hồn đều bị ăn mòn cắn nuốt dần dần, nguyên nhân tử vong cuối
cùng là dầu hết đèn tắt.”
Khâu Tước Tử im lặng, không dám nói lời nào.
Hứa Thanh ngóng nhìn mấy nhịp thở, nâng tay thu hồi thi hài này, quay đầu
nhìn Khâu Tước Tử một chút.
“Chắc là cách không xa rồi, ngươi tạm thời không cần đi theo, làm phiền đi
xung quanh nhìn xem giúp ta, cố gắng thu hồi thi hài Nhân tộc.”
Khâu Tước Tử lập tức gật đầu.
Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326081/chuong-1922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.