Đội trưởng nhìn vòng xoáy, gầm nhẹ một tiếng, âm thanh này mang cảm
giác viễn cổ, vang vọng thiên địa.
“Thiên địa hồn này, trở lại lúc ban đầu của nó.”
Thời khắc âm thanh truyền ra, vòng xoáy càng ngày càng chuyển động
mãnh liệt. Trong mơ hồ đó, thần hồn của tu sĩ Viêm Nguyệt đã truyền tống đi
kia như bị dẫn dắt, hiển lộ ra trong lỗ đen.
Ngay từ đầu còn mơ hồ vặn vẹo, như bị kéo dài, nhưng rất nhanh đã rõ ràng.
Thậm chí kinh hãi, hoảng sợ cùng không cách nào tin trong nét mặt hắn
cũng đều có thể thấy được rõ ràng.
Khoảnh khắc tiếp theo, Đội trưởng cười một tiếng dữ tợn, nâng tay tóm về
phía vòng xoáy. Ngay lập tức, thần hồn tu sĩ Viêm Nguyệt bị gọi trở về trong
đó, bỗng bị lấy ra.
“Ngươi…”
Trong mắt thần hồn tu sĩ Viêm Nguyệt này lộ ra sự tuyệt vọng, hắn vừa
muốn mở miệng nói chút lời đề bảo mệnh, nhưng Đội trưởng không nhìn, tay
phải bóp mạnh.
Ầm một tiếng, thần hồn sụp đổ, hóa thành một đống táo xanh, rơi xuống mặt
đất.
Khâu Tước Tử bên cạnh rất có ánh mắt phóng đi, phi tốc thu hồi táo xanh
sắp rơi tung tóe, đưa đến trước Đội trưởng nét mặt ngạo nghễ.
Đội trưởng nâng cằm lên, nhìn về phía Hứa Thanh, sau khi chú ý tới dao
động trong mắt Hứa Thanh, hắn càng đắc ý.
“Thế nào, Tiểu A Thanh, thuật pháp này của Đại sư huynh ngươi có lợi hại
hay không.”
Hứa Thanh gật đầu, tò mò nhìn kia năm khối huyết nhục, cảm nhận được
trên đó mơ hồ tràn ra một luồng khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326077/chuong-1918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.