Tiếng kêu rên vô tận, ý cảnh lãng quên thời thời khắc khắc quét qua như gió,
đưa tiễn quá khứ, nhưng không trả lại tương lai.
Nơi này là chiến trường thuộc về Hứa Thanh.
Trong Đinh 132 bao phủ hai mươi bảy tòa cấm sơn, sau khi thần quyền cùng
ý cảnh của nó bùng nổ, mấy trăm tu sĩ ban đầu bây giờ đã ngã xuống sáu phần
mười.
Thi hài của những kẻ chết đi kia rơi xuống đất, rồi xuất hiện trong lao ngục
hết kẻ này đến kẻ khác. Bọn họ rõ ràng đã tử vong, nhưng lại quên đi việc này,
bây giờ còn đang mờ mịt, trở thành phạm nhân không sống cũng không chết của
Đinh 132.
Thứ chờ đợi bọn họ là cơn ác mộng vĩnh hằng.
Còn hơn một trăm vị sót lại giữa không trung kia, dù vẫn đang kiên trì,
nhưng ai cũng bị lãng quên tra tấn, cần rống to lẫn nhau, mượn dư âm để nhắc
nhở bản thân.
Đồng thời, trong lúc qua lại, vận rủi quấn quanh, cho dù là thuật pháp, hay
pháp bảo đều phải đối mặt vô số ngoài ý muốn đột nhiên xuất hiện vào thời
khắc triển khai.
Hết thảy điều đó làm cho bọn họ có thể phát huy ra ba bốn phần mười sức
chiến đấu, cũng đã là kinh người rồi.
Cũng bởi vậy có thể thấy được, chỗ kinh khủng của Đinh 132 sau khi hoàn
chỉnh.
Mà âm thanh kêu gọi đến từ đám sư tử đá và Đầu càng lộ ra sự quỷ dị và
cuồng nhiệt, Hứa Thanh đi ra theo đó, ứng với sự cúng bái bọn chúng, tay cầm
trường thương màu đen, dùng thân phận trấn thủ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326074/chuong-1915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.