“Kể từ đó, xác suất thành công cao hơn, dù sao lúc đó ngọn núi khác cũng
đều có thể bị lấy đi, cho nên đương nhiên sẽ phân tán mục tiêu của mọi người.”
Hứa Thanh nhìn ngọn núi thứ chín, ánh mắt chuyển khỏi nó rồi lại nhìn về
phía ngọn núi khác, vẻ lạnh lẽo trong mắt càng mãnh liệt. Hắn thản nhiên mở
miệng.
“Không cần phiền phức như thế.”
Nói rồi, cả người hắn nhảy lên, bay về phía bầu trời, đi thẳng đến dãy núi
phía trước.
Phía sau hắn, Khâu Tước Tử thay đổi sắc mặt. Hắn biết Hứa Thanh rất
mạnh, cũng từng tận mắt nhìn thấy, nhưng hắn không cho rằng sức chiến đấu
của đối phương có thể đồng thời đối mặt tất cả mọi người.
Mà rõ ràng dựa theo phương pháp của hắn, với lực lượng của Hứa Thanh, là
có thể gần như nắm chắc mười phần mười thu hoạch được một tòa cấm sơn,
thậm chí hai tòa cũng có khả năng, nhưng nếu lỗ mãng phóng đi như vậy, biến
thành mục tiêu của mọi người, hết thảy lại có thêm biến số.
“Thế này…”
Khâu Tước Tử thầm quýnh lên trong lòng. Hắn vừa muốn mở miệng, Đội
trưởng bên cạnh đã cười khẽ một tiếng, cất bước bay ra. Lúc đi ngang qua bên
cạnh hắn, Đội trưởng thốt ra một câu.
“Mục tiêu của ngươi là một hai tòa cấm sơn, nhưng mục tiêu của tiểu sư đệ
ta là toàn bộ.”
“Toàn bộ?” Tâm thần Khâu Tước Tử chấn động mãnh liệt. Khoảnh khắc sự
hoảng sợ dâng lên trong lòng hắn, bóng dáng Hứa Thanh đã đến giữa không
trung, tay phải nâng lên, đặt vào bả vai bên trái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326066/chuong-1907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.