Đội trưởng ngẩng đầu lên, phát ra lời nói ngạo nghễ.
Hứa Thanh nhìn Đội trưởng một chút. Hắn có thể cảm nhận được, không chỉ
là thân xác của Đội trưởng cường hãn hơn rất nhiều, tu vi của bản thân hắn
chẳng biết lúc nào, lại có uy của Quy Hư.
“Lại mở ra phong ấn rồi à?”
“Mặt khác, đại sư huynh hình như đang cố ý chọc giận tu sĩ Viêm Nguyệt
này.”
Trong lúc Hứa Thanh suy tư, Đội trưởng đã ngửa mặt lên trời kêu gào.
“Lại đến.”
Trên bầu trời, ánh mắt tu sĩ bản tộc Viêm Nguyệt Huyền Thiên lập tức rơi
vào trên thân Đội trưởng, hai mắt hơi gợn sóng, dường như nghiêm túc hơn một
chút. Nâng tay phải lên, hắn hít một hơi.
Hắn vừa hít, gió lốc bỗng nổi lên, dị chất bát phương, linh khí cùng hết thảy
quy tắc pháp tắc tồn tại nơi đây, đều vọt tới miệng của hắn trong một chớp mắt
này.
Trong tiếng vang ầm ầm, chúng hình thành vòng xoáy, nhìn thấy mà giật
mình.
Mà sau khi hút một ngụm khí này, thân thể tu sĩ bản tộc Viêm Nguyệt
Huyền Thiên to lớn hơn gấp đôi, hắn nắm lại tay phải, cách không đánh đi một
lần nữa.
Ầm một tiếng, hư vô nổ tung, một quyền ảnh hình núi màu vàng kim càng
khổng lồ hơn vừa rồi xuất hiện giữa không trung, trấn áp về phía Đội trưởng.
Đội trưởng lộ ra vẻ khinh thường trong mắt, thân thể lại xông lên lần nữa.
Hắn vẫn dùng thân thể đi va chạm bóng núi như cũ.
Tiếng vang truyền ra, thân thể Đội trưởng rơi xuống, bóng núi được tăng
mạnh kia ầm ầm sụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326050/chuong-1891.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.