Cả cấm khu đều đang rung động, tất cả dị thú đều đang run rẩy, càng có một
luồng khí tức bạo ngược hình thành sương mù màu đỏ, cuốn theo ý nghĩ bài
xích hội tụ từ bát phương, phóng tới hai người Hứa Thanh, ý đồ xua đuổi.
Nhưng vừa mới tới gần, ánh xanh lóe lên trong mắt Đội trưởng, sương mù
nháy mắt trì trệ.
Rồi nó lại cảm giác Hứa Thanh, sương mù quay cuồng, suýt nữa sụp đổ.
Cuối cùng, dường như cảm thấy được cái bóng của Hứa Thanh, đám sương
mù này trực tiếp phát ra nổ vang, trong chốc lát đã bị cuốn ngược.
Tiểu Ảnh bỗng nhiên xông ra như thợ săn, vô cùng hưng phấn, hối hả truy
kích.
Đội trưởng nhìn lướt qua, cười khì khì, tiếp tục tiến lên.
Hứa Thanh cũng không để ý tới hay đuổi theo Tiểu Ảnh, ở đây, Tiểu Ảnh là
tồn tại thiên địch của hết thảy cấm khu.
Cứ như vậy, một nén hương sau, hai người bọn họ đi tới dưới ngọn núi
huyết sắc bên trong cấm khu kia.
Núi này nhìn từ xa là màu đỏ, nhìn gần thì có chứa cả màu đen. Màu đỏ trên
đó là đến từ vô số muỗi huyết sắc, hình dáng bọn chúng dữ tợn, nằm sấp trên
núi, nhuộm màu cả núi.
Hai người Hứa Thanh xuất hiện cũng khiến cho những con muỗi này, run
lẩy bẩy.
Hứa Thanh quét mắt xem xét một vòng, đang muốn dời núi, Đội trưởng ở
bên cạnh lại làm một cử động Hứa Thanh không tưởng được.
Đội trưởng nâng tay lên, thân thể tràn ra khí tức kỳ dị, thế mà dẫn động
những con muỗi kia, làm cho chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326047/chuong-1888.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.